Mẹ nó đôi chân em mới dài này, có phải mắt anh mù không.
Đây là lần thứ hai Hạng Tây thấy Trình Bác Diễn để trần, còn thấy triệt để hơn lần đầu, lần này nửa cái quần lót cũng không thấy, thấy hết từ trên xuống dưới, còn ở chính diện.
Mắt cậu trợn tròn, không biết nên trừng Trình Bác Diễn tiếp hay là dời ánh mắt sang chỗ khác.
Cứ há nửa miệng nhìn cả người trần trụi chính diện và cơ bụng bình thường nhìn không ra của Trình Bác Diễn, nhìn cơ bụng mãi tới khi thấy bầm tím bên cạnh cậu mới hồi hồn.
Hình như đây là vết bị mình húc hôm đó à?
Nhưng nhớ tới hôm đó, cậu lại nhớ tới lý do Trình Bác Diễn để người trần mở cửa trong nháy mắt, lập tức lại nổi giận, gì mà ở trần, còn chính diện, cơ bụng với không cơ bụng hả! Bị cái tên Đôi chân dài gì đó muốn gọi video với Trình Bác Diễn lúc nửa đêm cướp spotlight rồi!
Sau cơn kinh hoàng ngắn ngủi khi nhìn thấy cơ thể trần trụi của Trình Bác Diễn, cậu chỉ phía phòng khách gào lên: “Là cái đôi chân dài gì đó gì đó đấy!”
“Đôi chân dài?” Trình Bác Diễn sững sờ rồi cau mày đến bên giá khăn lấy khăn tắm xuống quấn ngang eo rời khỏi phòng tắm.
“Anh giả vờ cái gì chứ!” Hạng Tây theo sau anh, trong đầu không biết nghĩ lung tung cái gì, “Người ta còn để lại lời nhắn nói nhớ anh trên weibo kìa, bây giờ nửa đêm còn muốn gọi video với anh! Biến thái!”
Bình thường Trình Bác Diễn ở nhà mặc đồ rất tùy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hoa-hop/1163362/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.