Khách quan có muốn tô cháo đậu thập cẩm không? 
Trình Bác Diễn nắn cổ cho cậu một lúc, búng lên gáy cậu một cái: “Tránh ra nào, để tôi làm ảnh.” 
“Làm làm sao?” Hạng Tây mở to mắt nhìn anh. 
“Thì phân loại chứ sao, rồi lấy ngày tháng tên tuổi cho ảnh, chứ để một đống thế này nhìn mệt quá.” Trình Bác Diễn nói. 
“Ôi anh thật….” Hạng Tây đứng lên, đi ra ngồi lên ghế sofa, “Không thấy mệt à.” 
“Thấy chứ, vậy em làm đi?” Trình Bác Diễn ngồi lên ghế, sau đó lại đứng dậy. 
“Em lại không thấy để một đống có gì khó chịu,” Hạng Tây cười nói, nhìn thấy anh đứng trước ghế không ngồi xuống, lại thở dài, “Có phải bệnh anh nặng thêm không, em thay quần rồi mà.” 
“Nóng,” Trình Bác Diễn vịn tay trên lưng ghế xoay ghế hai vài vòng, “Như ngồi trên tấm sắt nung vậy.” 
“Người trẻ tuổi mà,” Hạng Tây nhảy xuống sofa, lấy tài liệu được in ra quạt lên ghế, “Mông là quả cầu lửa bốc cháy đó.” 
“Cậu nóng hả?” Trình Bác Diễn cười lên, bây giờ trời rất nóng, nhưng từ sáng sớm tới giờ vẫn chưa bật máy lạnh. 
“Cũng tạm, em ở bên kia cũng thế này, chủ nhà cầm một cái quạt điện đến, để đó thổi, gió mạnh lắm, thổi bay cả đầu, nó bị cứng gáy, đầu vừa ngoẹo là không xoay về được,” Hạng Tây vỗ cái ghế, “Được rồi, hết nóng rồi.” 
Trình Bác Diễn cầm điều khiển mở máy lạnh lên: “Cậu ngồi xem TV đi.” 
“Ừm,” Hạng Tây mở TV ngồi về sofa, “Hay là anh giúp em bỏ mấy tấm ảnh của hai người Lưu Viễn Bình vào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hoa-hop/1163359/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.