Đương nhiên, quả đầu Mohican cool ngầu anh tuấn đẹp trai bắt mắt cũng là do Trình Bác Diễn cạo đó. 
“Hạng Tây, 18 tuổi, không có công việc cố định, nghề nghiệp lưu manh, không biết tại sao bị người ta đánh cho một trận,” Trình Bác Diễn ngồi bên giường, nhìn Hạng Tây, thấp giọng nói không nhanh không chậm, “Sau đó lết tới bãi đậu xe bệnh viện, tìm được xe của bác sĩ từng ăn vạ không thành, trốn sau xe đợi người ta tan làm……..Chuyện là vậy à?” 
“Là vậy đó,” Hạng Tây nhăn mũi, nằm trên giường cố hết sức vặn vẹo uốn éo, “Bác sĩ Trình giúp một chuyện được không………” 
“Hửm?” Trình Bác Diễn đáp một tiếng. 
“Chân phải phía sau của em bị ngứa, có thể……gãi giúp em không?” Hạng Tây có chút ngại ngùng nói. 
“Sau chân phải bị ngứa?” Trình Bác Diễn nhìn thoáng qua chân cậu. 
“Chân phải á! Chân phải phía sau ngứa!” Hạng Tây chậc một tiếng, “Ời bỏ đi, sau chân thì sau chân, bác sĩ Trình anh có thể giúp em gãi gãi sau chân phải được không? Ngứa chết mất! Khó chịu lắm!” 
“Ngứa à?” Trình Bác Diễn ngồi im, chậm rãi hỏi. 
“………….Đúng vậy!” Hạng Tây đưa mắt nhìn anh. 
“Không nói thật thì cứ ngứa đi,” Trình Bác Diễn dựa vào ghế, lấy điện thoại ra chơi, “Không nói thật thì tôi cũng chỉ có thể báo cảnh sát trước thôi.” 
Hạng Tây không biết diễn tả cảm giác của mình ra sao, thân trên đau muốn ngẻo, trên chân trên eo trên lưng chỗ nào cũng ngứa, cứ như tra tấn vậy! Vậy mà còn trúng phải Trình Bác Diễn khó chơi nữa chứ! 
“Không phải chứ, anh à,” Cậu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hoa-hop/1163325/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.