Đệm ga trải đã bằng phẳng, căn phòng cũng đã ngăn ngắp. Nhậm Hinh quan sát xong liền tác phong nhanh nhẹn xoay người lại, không may xoay quá đà nên chân sau vướng vào chân trước khiến cô ngã bật ngửa ra sau.
Đặng Âm Lĩnh bê gối ra đang ngay bên cạnh thấy vậy liền nhanh chóng vứt gối ra để tiến lên bắt lấy cô, vừa cầm được cổ tay Nhậm Hinh anh đã lật mình xuống để làm lá chắn cho cô. Cũng may lưng anh dài nên rơi xuống đệm giường, tuy nhiên dưới hông có hơi đau một chút.
– Cẩn thận chút nha.
Anh mỉm cười nhẹ xoa xoa đầu cô đang trong lòng mình, lúc này Nhậm Hinh hoang mang nhổm dậy nhìn anh.
– Anh có bị đau không?
Nhậm Hinh ghé sát vào mặt để hỏi han, sau vài chục giây chỉ chăm chăm nhìn vào mắt nhau cô cũng bắt đầu thấy ngại, vội nhảy ra khỏi người anh.
Cô cuống quýt nhìn vài nơi để che đậy sự xấu hổ và hoang mang trong người.
– Anh… anh ngủ ngon.
Dứt lời Nhậm Hinh liền chạy ra khỏi cửa, Đặng Âm Lĩnh phía sau phản ứng lại cũng liền chúc lại cô một câu ngủ ngon.
…
Dưới con phố, Triệu Viên ngán ngẩm thở dài. Cô uể oải đứng sát gần như muốn gối lên vai Nhậm Hinh, nhưng lại vì đang đi nên không thể nào mà gối yên được. Nhìn thấy sự bất thường của cô bạn, Nhậm Hinh quan tâm hỏi.
– Sao vậy! Gặp chuyện gì không tốt ư?
Nghe xong bỗng nước mắt Triệu Viên tràn ngập mặt, cô uất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hieu-sao/3393374/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.