Địa điểm của khách sạn Shmily nằm ở đảo Triều An, muốn ra tới đó phải đi bằng tàu chuyên dụng của khách sạn, Lan nói cho nàng biết rằng khách sạn đã chuẩn bị sẵn tàu rồi, chỉ cần đúng giờ tới là được. Từ buổi sáng Kha đã đến sân bay, từ sân bay đi taxi ra cảng rồi lên tàu, có thể thấy để lấy được hợp đồng gấp năm lần hợp đồng khác như thế này không phải chuyện đơn giản. 
Chiếc tàu đậu cô độc ở bến cảng, màu trắng tinh khôi của chúng càng chứng tỏ chúng không phải tàu công cộng dùng để chở hành khách, đó là tàu cá nhân. 
"Em có chắc là chúng ta không vào hang cọp không?" Mặc dù Kha cười nhưng Lan biết chị ấy không phải có ý cười hay trêu cô, chị ấy hỏi thật, và thực tế là cô cũng không biết lần này đi hai người có an toàn không. Nhưng cô không dám nói, chỉ sợ mình nói sẽ làm chị hoảng. 
Hợp đồng hai người đã kí rồi, bến cảng cũng đến rồi, chỉ cần leo lên tàu là có thể đến khách sạn. Nhưng thứ gì chờ hai người ở khách sạn? Hai người cũng không biết. Lan tự trách mình, đáng lẽ ra phải rủ thêm Tuấn hay Thuận mới phải, cũng do cô quá tự tin, cho rằng không có chuyện gì xảy ra nên chỉ có cô và chị đến trước, đoàn đội make up sẽ đến vào buổi chiều. Hai người có chết mất xác cũng chả ai biết, càng nghĩ Lan càng sợ. 
Kha bước chân lên tàu trong sự ngỡ ngàng của Lan, Lan chụp cánh tay của chị lại, thấp giọng bảo: "Chị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hen-uoc/222837/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.