Rõ ràng ban nãy Quỳnh còn rất giận, rất điên, vậy nhưng khi thấy chị lại bỗng dưng quên sạch cơn giận.
"Em mới thấy được mấy thứ dơ bẩn."
Chị ấy đi lại gần sofa cô ngồi, nhẹ nhàng ngồi xuống rồi hạ người nằm bên cạnh cô, bàn tay chị lần mò tìm bàn tay cô, ép buộc cô phải vòng tay sang ôm chị. Hai người nằm cạnh nhau hệt như việc này quen thuộc như hơi thở, ngay cả vòng tay siết chặt nhau cũng không thấy ngượng nghịu chút nào.
"Nếu là ma... chị không biết giải quyết sao. Còn nếu là người thì mặc kệ họ, mình đừng để tâm là được."
Làm sao không để tâm? Người kia là chồng chị, mà tối nay hắn cũng nuôi mộng có được chị, làm sao không để tâm cho được? Đám người dơ bẩn ấy chỉ biết tìиɦ ɖu͙ƈ, hết người phụ nữ này rồi đến người phụ nữ khác, Quỳnh chỉ cần nghĩ đến thôi đã thấy dơ vô cùng.
"Kha này, tối nay chị đừng ngủ chung giường với chồng, được không?"
Cô hơi siết người phụ nữ của mình trong vòng tay, nụ hôn nho nhỏ đặt ở sau ót chị ấy, nhẹ nhàng như đang dỗ dành.
"Nếu đây là chuyện mà Quỳnh lo lắng thì em yên tâm, chị và chồng đã ly thân trước đó rồi."
Không ai nói chuyện gì nữa vì cả hai đều biết đối phương đang suy nghĩ gì và lo lắng gì, Kha quay người lại nằm đối mặt với Quỳnh, để Quỳnh được tùy ý hôn đôi môi mỏng manh của mình. Mà Quỳnh cũng không hề khách sáo, từ đầu đã là chủ nhân của nụ hôn và giữ vững phong độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hen-uoc/1102919/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.