Người của Trường cho theo dõi trước cửa nhà San có báo về cho Trường nghe rằng buổi sáng Lan có đến đón chị Kha, chị ấy ra khỏi nhà San, lên xe rồi một mạch về nhà mà không đi lung tung. Trường hài lòng cho, nhẩm tính thời gian vợ mình về nhà. Sau khi Kha về tầm một tiếng hơn xe của Quỳnh mới đón Quỳnh về nhà tắm rửa chuẩn bị cho ngày quay hôm nay, ngày hôm nay cũng chỉ có mỗi cảnh quay của cô.
Khi Kha về vừa tới nhà đã bị một cục bông nhào tới ôm chặt lấy mình, luôn mồm luôn miệng nói: "Nhớ mẹ quá đi mất."
Trong lòng Kha cảm thấy áy náy vô cùng, nhất là khi con gái ngây thơ của mình đang ôm mình thật chặt, người mẹ tội lỗi như nàng đáng ra còn không được nhìn mặt con mình chứ đừng nói được con nũng nịu yêu thương thế này. Nàng là người mẹ tồi, nàng biết rõ điều đó.
"Hôm qua chơi bên nhà San vui không em?" Giọng nói của Trường ươm sự vui vẻ, nhưng đôi mắt của hắn ngay lập tức ánh lên sự nghi hoặc, nhất là khi thấy đôi mắt gần như sưng đỏ của Kha, hắn hỏi thêm, "Sao mắt em đỏ vậy?"
"Hôm qua đóng cảnh khóc."
Kha cảm thấy tội lỗi nhất là khi đứng trước con gái của mình, nhưng đối với Trường, một chút ân hận nàng cũng không có. Nàng nhàn nhạt trả lời, chỉ có vòng tay của con gái ôm chặt lấy nàng khiến nàng cảm thấy như đeo chì, tình yêu hay tình thân, đem lên bàn cân khó lòng chọn lựa được. Nhưng nàng biết nàng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hen-uoc/1102915/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.