Ám Lưu《暗流》: nghĩa là mạch nước ngầm hoặc dòng chảy ngầm.
Sắc mặt cô tái nhợt, nhưng đôi mắt lại long lanh như hai hồ nước sâu trong vắt, rõ ràng là trầm tĩnh và nội tâm, nhưng lại tỏa sáng rực rỡ dưới ánh mặt trời. Không biết là do sự kiêu ngạo của bản thân đã làm anh mù quáng, hay là sự rụt rè trước đây của cô đã khiến anh mê muội, mãi đến lúc này anh mới phát hiện ra rằng, cô lại có một đôi mắt linh động như vậy.
“Cao Tuấn?” Cô ngập ngừng gọi tên anh.
Anh đột nhiên bừng tỉnh, nhanh chóng trở về trạng thái cảnh giác cao độ, dùng vẻ mặt giễu cợt để che đậy cảm xúc thật của mình, hỏi cô: “Gì đây? Định vạch rõ ranh giới với tôi à? Tiếp theo thì sao? Kêu tôi rời khỏi cuộc sống của cô?”
Cô nhìn anh, thái độ điềm tĩnh, giọng nói ôn hoà: “Cao Tuấn, bây giờ tôi không định đầu tư vào một mối quan hệ mới, cũng không định thử. Nếu anh tiếp tục giúp tôi như thế này, không chỉ bất công với anh, mà còn không tốt cho tôi.”
Anh hơi nhướng mày, nhìn chằm chằm vào mắt cô, hỏi ngược lại: “Không tốt? Sao lại không tốt?”
Lần này, cô không né tránh ánh mắt của anh như thường lệ, mà lấy hết can đảm đón nhận ánh mắt của anh. “Cao Tuấn, chúng ta đều là người trưởng thành, biết rõ hậu quả của việc tùy tiện buông thả cảm xúc của bản thân. Trò hề trên mạng lần này là một bài học, một lời nhắc nhở, tôi không muốn đối mặt với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hen-ma-den/3350540/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.