Vương Chiêu với Hạ Tông Minh cãi nhau một trận, sau đó, đã chia tay.
Ban đầu, chỉ vì Vương Chiêu uống thêm mấy ly trong đám cưới Giang Nhược và Lục Hoài Thâm.
Hạ Tông Minh mượn cớ đưa cô về phòng, theo sau ỷ mình đẹp trai làm chuyện quá trớn, đã dùng sắc đẹp mê hoặc cô, cũng kiểu như đêm đầu tiên, dùng miệng lưỡi đầu độc khẽ khàng tỉ tê bên tai cô.
Cứ một câu "Chiêu Chiêu", hai câu "bé yêu".
Ai có thể đỡ được chứ? Nói trắng ra, cô có thể đến bên Hạ Tông Minh, vẫn phải quy về cô h@m muốn mĩ sắc, sắc đẹp làm mờ lí trí.
Không xét năng lực, cũng gác gia thế của anh khiến cô chỉ dám ngước nhìn từ xa sang một bên, chỉ mỗi bề ngoài, mỗi khuôn mặt của Hạ Tông Minh, đã xuyên thẳng vào thẩm mĩ của cô rồi.
Vương Chiêu vốn cho rằng kiểu tính cách bình thường trông có vẻ không đứng đắn này không phải kiểu cô thích, nhưng thấy được dáng vẻ lúc anh nghiêm túc, sẽ chỉ khiến cho cô càng thêm đắm chìm nhanh hơn.
Khi bạn đã luyện thành thói quen với một khía cạnh nào đó của người đàn ông, ngẫu nhiên phát hiện, một khía cạnh khác của anh ấy thế mà lại trùng hợp với dáng vẻ hình mẫu lí tưởng định sẵn trong lòng mình, sự kích động cùng nỗi kinh ngạc mừng rỡ từ tận đáy lòng kia bất kể bao nhiêu lần đi nữa cũng sẽ không bình thường.
Vương Chiêu thích lúc anh nửa lưu manh nửa nghiêm túc gọi cô là "Chiêu Chiêu" hoặc "bé yêu", dùng chóp mũi và cằm dụi nhẹ lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-he-dang-yeu/3875761/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.