Giang Nhược cười cười, không nói chuyện.
Rốt cuộc là thật sự đã quên, hay cố ý không nói trước với cô ở đây còn có nhiều người như vậy, Giang Nhược cảm thấy nếu cô so đo thật, có khả năng sẽ chỉ tổ làm mình tấm tức.
Sở dĩ cô với Vương Chiêu vẫn giữ nụ cười, thật ra chỉ vì không muốn để đôi bên cùng khó xử.
Ra ngoài lăn lộn, hầu hết thời gian không phải dựa vào sự nhẫn nhịn sao.
Chỉ cần đạt được hợp tác, mọi thứ khác đều dễ bàn.
Thời điểm Tần Thư Nhiên nhìn thấy Giang Nhược, trên mặt cũng hiện ra vẻ kinh ngạc, như là không dự đoán được cô lại ở đây, "Giang tiểu thư cũng ở đây à."
Giang Nhược cười đáp: "Có chút việc cần bàn với Đỗ tiểu thư."
Đỗ Thịnh Nghi bổ sung: "Đúng, là tôi mời Giang tiểu thư và Vương tiểu thư tới."
Vương Chiêu kế bên Đỗ Thịnh Nghi, mà Giang Nhược kế bên Vương Chiêu, cách Giang Nhược hai chỗ chính là một đạo diễn cùng họ Tiêu kia, bên cạnh họ Tiêu chính là Giang Cận. Họ Tiêu nói người tới đủ rồi, thì bảo người ta bỏ bớt một cái ghế đi thành ra Tần Thư Nhiên ngồi cạnh Giang Nhược.
Hai người tổng cộng đã gặp nhau một lần như vậy, còn náo loạn tạo một trận hiểu lầm lớn, Tần Thư Nhiên vẫn rất ga lăng, không tỏ ra bối rối bởi vì như vậy ngược lại sẽ làm con gái càng xấu hổ hơn.
Tần Thư Nhiên uống rượu một lượt với các nhà đầu tư và đạo diễn từng gặp mặt, rất tự nhiên nói xin lỗi với Giang Nhược, lần trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-he-dang-yeu/361011/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.