Đáy mắt Giang Cận lan tràn vẻ hung hiểm, Thủy Hỏa căn bản chẳng thèm để cảm xúc của anh ta vào mắt.
Thủy Hỏa nhìn anh ta nói lặp lại: "Chuyện của tao với mày không liên quan đến Lục Mã, mày thả nó ra trước rồi nói sau."
Lục Mã vốn không phải tên thật của thằng em kia, cũng như "Thủy Hỏa" vốn không phải tên thật của Thủy Hỏa. Lục Mã họ Mã, đứng thứ sáu trong nhà, cho nên những người xung quanh đều gọi nó là Lục Mã.
Việc bọn họ làm có tính chất ranh giới quá mạnh, thời gian dài hành tẩu trong vùng đất xám, vì để bảo toàn bản thân, cũng để bảo toàn những người có liên quan đến mình, người nhà cũng được mà người yêu cũng thế, che tên giấu họ là chuyện thường.
"Ai bảo không liên quan tới nó?" Trái lại Giang Cận túm chặt không buông chuyện này, "Lục Mã nhận tiền của tao, làm việc cho tao, nhưng lại đánh yểm trợ cho mày. Tạm chưa bàn đến việc này trong giới bọn mày có hợp lí không, tao chỉ muốn biết, lúc Lục Mã che giấu hành tung cho mày, mày đi đâu làm gì? Ngay từ đầu tao đã nói với mày, tao không thích hợp tác với người khiến tao không yên tâm," Ánh mắt anh ta âm u lạnh lẽo, trong nụ cười tỏa ra cảm giác giá rét: "Mày cạy người của tao, còn giấu tao làm việc khác, tao không yên tâm được, đây cũng không gọi là can thiệp."
Thủy Hỏa buồn cười: "Giang tiên sinh, tao thấy mày ngồi vị trí này lâu rồi, cái thói vênh mặt hất hàm sai khiến càng ngày càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-he-dang-yeu/360997/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.