Giọng điệu Giang Nhược chưa thay đổi, trong giọng nói chứa sự ôn hòa khá hời hợt: "Lục Hoài Thâm là người thế nào, tôi thật sự vẫn chưa hiểu đấy, hay là chị nói cho tôi?"Giang Chu Mạn nhíu mày, trong lòng nghĩ, chí ít hiện tại trong mắt những người đang ở đây, cô ta vẫn là người Lục Hoài Thâm giữ trong tim, cô ta vẫn dựa vào một cách khác để liên lạc với anh ấy.
Lục Hoài Thâm nói cắt đứt là cắt đứt, nhưng cô ta không làm được việc gạt bỏ tất cả mọi thứ chỉ trong một đêm.
Cho dù trước tối hôm qua, giữa cô ta và Lục Hoài Thâm sớm đã hình thành một loại hiểu ngầm nào đó, cắt đứt quan hệ với nhau, thậm chí cô ta còn mặc nhận Giang Cận sử dụng ám chiêu sau lưng anh ấy, biết mà không báo.
Nhưng cô ta cho rằng chỉ cần giữ thân phận, dần dần Lục Hoài Thâm không chịu nổi áp lực, sẽ tự đưa ra lựa chọn thức thời.
Chỉ là khoảnh khắc bắt đầu có suy nghĩ ấy thì cô ta đã sai rồi, sai ở chỗ dùng thủ đoạn tình cảm đi đối phó với một người chỉ coi mình là đối tác làm ăn.
Cụ thể là từ bao giờ bắt đầu đi ngược lại với ban đầu, cũng chẳng có cách nào chắc chắn được giờ nào phút nào tạo thành đường phân cách, nhưng từ đầu đến cuối cô ta cho rằng, chỉ cần vẫn chưa tuyên bố kết thúc với nhau, mối quan hệ này vẫn còn chỗ xoay xở.
Lục Hoài Thâm là một người lí trí, dù không có tình cảm với cô ta, nhưng xuất phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-he-dang-yeu/360952/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.