Mẹ đẻ Minh Ngọc là một người giáo viên nhân dân, cũng là giáo viên chủ nhiệm lớp bên cạnh khi Giang Nhược học sơ trung. Nhà bố đẻ cô ấy rất đông anh chị em, sau khi tốt nghiệp cao trung ông ấy liền nhập ngũ, xuất ngũ rồi thì họ hàng của chiến hữu đã từng học báo giá công trình làm việc ở công ty xây dựng.
Về sau người họ hàng kia và bố Minh đã tích lũy được một chút mối quan hệ, liền quyết định ra làm riêng, bởi vì bố Minh là con út trong nhà, từ nhỏ được bố mẹ yêu chiều nên cho ông ấy một món tiền làm vốn.
Sự nghiệp mới vừa khởi bước, bố Minh đã gặp mẹ Minh Ngọc, sau đấy hai người bước vào cung điện hôn nhân, cũng xem như đằm thắm. Chẳng qua bao lâu, cùng lúc công trình nhận thầu vừa có khởi sắc, lại sa vào rắc rối kiện tụng.
Vụ kiện cáo này vướng vào một cái là mất mấy năm liền, gần như toàn bộ tiền tích lũy đã bồi thường vào đó, trong thời gian gần một năm sau khi vụ kiện được định đoạt, vì số tiền tích cóp còn lại dùng để khởi động lại sự nghiệp, nên hoàn toàn dựa vào tiền lương của mẹ Minh Ngọc để chống đỡ cả gia đình.
Sau mấy năm tiêu điều ấy, rốt cuộc nhà họ Minh đã chờ được ngày rẽ mây thấy trăng sáng, bố Minh làm gì cũng thuận buồm xuôi gió. Sau khi gặp thất bại, bố Minh sợ rồi, nên theo đuổi sự ổn định, tuy rằng không kiếm được nứt đố đổ vách, nhưng so lên chẳng bằng ai, so xuống chẳng ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-he-dang-yeu/360933/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.