Hiện tại, khi Giang Nhược ý thức được Lục Hoài Thâm đang chơi chữ với cô thì đã muộn. Có lẽ trong lòng Lục Hoài Thâm sớm đã hiểu rõ nhưng chẳng nói toạc ra, vô duyên vô cớ cô tìm anh ăn cơm là có ý đồ.
Cô tiu nghỉu cười khổ trong lòng, thế giới này có rất nhiều người cô không lừa được, đồng thời cũng hiếm có thủ đoạn nào mà anh không nhìn thấu đáo. Cô muốn làm anh lung lạc nhưng lại bị anh chiếu tướng một trận.
Giang Nhược chống lên tay vịn hình vành khuyên, xuyên qua lan can thủy tinh nhìn đến tận cùng, trong các cửa hàng cao cấp là đồ trang sức đá quý, quần áo, túi xách hàng hiệu lung linh đẹp mắt, có hơi thấy choáng ngợp, lòng bàn tay túa ra một lớp mồ hôi lạnh.
Giang Nhược xoay người nhìn Gisele đã chọn xong váy, tiến vào phòng thử đồ để mặc thử, việc đến nước này, cô cảm thấy chi bằng thẳng thắn với anh ấy, biết đâu còn có chỗ xoay xở.
"Tôi..." Giang Nhược thử công khai trình bày sự tình,"Thật ra bữa tối còn có một người khác."
"Ai?" Bên kia cụt hứng hỏi một chữ.
Giang Nhược cắn răng, cố gắng nói bằng giọng như bình thường: "Gisele Moore, hiện giữ chức Tổng quản lí khu vực Trung Quốc đại lục của tập đoàn DS, cấp trên của tôi."
Nhưng ở bên kia, Lục Hoài Thâm chẳng tiếp lời ngay, không lâu sau mới lạnh nhạt giễu cợt nói: "Cứ phải đợi đến lúc lửa cháy đến mông, giấy không gói được lửa, bị người ta bức cung mới chịu khai."
Lông mi Giang Nhược khẽ chớp, bình ổn tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-he-dang-yeu/360897/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.