Cánh cửa phòng bệnh bị đẩy mở, Trình Khiếu đứng ngay cửa, nhìn Kiều Huệ đã phục hồi ý thức, tảng đá nặng trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống.
Nhưng Giang Nhược ngồi xổm bên giường bệnh, nét mặt ngơ ngác, bầu không khí giữa hai người cũng có gì đó không đúng.
Trình Khiếu nhẹ chân bước qua.
Giang Nhược đón nhận ánh mắt đẫm lệ của Kiều Huệ, cảm xúc rối rắm nơi ấy khiến tư duy của cô như thể bị đình trệ trong khoảnh khắc, không cách nào phân biệt được trong đó đến cùng là khẩn thiết, là không dám tin hay là trong lòng thất vọng thấy rõ.
Giang Nhược nghẹn ngào, cả buổi không thốt được nên lời.
Thấy cô thế này, hô hấp của Kiều Huệ càng gấp gáp, giọng nói hỗn loạn ê chề, "Có phải trước khi kết hôn con cũng biết cậu ta, cậu ta và Giang Chu Mạn ở bên nhau?"
Không biết là ống gì trong thiết bị y tế cạnh giường vang lên một tiếng chói tai, tiếp đó lại thêm một tiếng nữa, cảm xúc của Kiều Huệ thất thường kéo theo nhịp tim càng nhanh hơn.
Khuôn mặt Giang Nhược đã tê liệt tới mức chẳng thể hiện ra cảm xúc gì, cô nhìn Kiều Huệ, nói kiên định, "Con không biết."
Thanh âm kìm nén, trong đó còn hơi run rẩy, phảng nhất như thể không phải là chính cô.
Sắc mặt Kiều Huệ tức khắc suy sụp, dáng vẻ xám ngoét khổ sở, "Con nói lại lần nữa xem, có thật không?"
Đôi môi Giang Nhược mấp máy, "Là thật..."
"Giang Chu Mạn đến đưa ra điều kiện, cô ta nói, là do Lục Hoài Thâm mớm lời, lẽ nào... cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-he-dang-yeu/360874/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.