Cách tấm kính cửa xe, Lục Hoài Thâm nhìn ra bên ngoài, chiếc xe suv màu đen trong gương chiếu hậu càng chạy càng xa, cảm xúc trong cơ thể đấu đá lung tung, khó mà tự tiêu tan, càng không chỗ nào để giải tỏa.
Anh hạ kính xe xuống một chút, mở bao thuốc nhón ra một điếu, bật bật lửa rất nhiều lần vẫn không ra lửa, lần cuối cùng ngọn lửa bùng lên, một cơn gió ngoài cửa xe thổi vào, ngọn lửa tức thì tắt ngấm, không còn lại một chút độ ấm nào.
Lục Hoài Thâm ngừng giây lát, lấy điếu thuốc trên miệng vê thành cục trong tay, bỗng nhiên siết cơ hàm, hàm răng khẽ nghiến, vứt cả thuốc lẫn bật lửa vào đống đá dưới gốc cây bên cạnh.
Xe chạy đi, cổng đồn công an dần dần bị bỏ xa.
Lúc này Cao Tùy mới hỏi Giang Nhược: "Cô định đi đâu?"
Giang Nhược ngẩn người một lúc, dường như bây giờ cô không có nhà để về.
Phòng ở Cẩm Thượng Nam Uyển bị hai mẹ con bà cô chiếm cứ, cho dù có thể ở lại, cô cũng sẽ không về nơi đó, cô sợ dì út nghĩ nhiều, vấn đề bản thân chẳng thể giải quyết, không muốn lại thêm một người phải nhọc lòng.
Giang Nhược lấy di động, vốn định xem thử khách sạn lân cận, lúc này mới phát hiện di động có rất nhiều cuộc gọi nhỡ, ngoài Lục Hoài Thâm, còn có của Vương Chiêu và Châu Trí Nhã gọi tới không lâu trước đó, thậm chí có cả một cuộc gọi từ Gisele.
Giang Nhược báo địa chỉ với Cao Tùy, làm phiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-he-dang-yeu/1987847/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.