Mặt Giang Nhược nóng lên, lập tức lại đẩy anh một phát, kéo giãn khoảng cách đến phạm vi an toàn.
Nhưng bàn tay với đốt xương rõ ràng của Lục Hoài Thâm vẫn áp sát lên bụng cô, bụng ngón tay nhẹ nhàng xoa bên dưới rốn cô, ham muốn trào dâng trong mắt, sâu lắng lại phóng đãng, hiển nhiên tâm tư chẳng hề tập trung vào chuyện cô nói.
Giang Nhược sợ ngứa, giữ chặt tay anh, "Đầu anh toàn nghĩ chuyện kia, không thể nào nghe em nói tử tế được."
"Em cứ nói đi, anh đang nghe đây." Lục Hoài Thâm lật tay nắm lấy tay cô, rồi cúi đầu ghé sát lại gần, chóp mũi như có như không dụi nhè nhẹ lên má cô, giọng nói trầm trầm mê hoặc lòng người.
Giang Nhược nghiêng đầu vốn định né tránh, nhưng đôi môi vô tình quẹt qua chóp mũi anh, cô ngước mắt nhìn vào mắt anh, hỏi: "Thế anh thấy điều em vừa nói, có được không?"
Lục Hoài Thâm sợ đè lên bụng cô, từ đầu đến cuối chưa hề đặt chút trọng lượng cơ thể nào xuống người cô, tuy rằng vẫn là tư thế mặt dán mặt với cô, nhưng ánh mắt đã trấn tĩnh hơn nhiều.
Giang Nhược biết anh đang suy nghĩ.
Anh chống người ngồi dậy, đổi sang tư thế bàn chuyện, nói vòng vo: "Em hi vọng anh trả lời là được hay không được."
Khi anh nói, đưa ánh mắt hứng thú sang cô.
"Em chẳng nghĩ ra bất cứ lí do để anh nói không được." Giang Nhược cũng ngồi dậy khoanh chân, đối mặt với anh, nằm nhoài người ra lưng ghế sofa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-he-dang-yeu/1987715/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.