Nhưng tình huống kiểu này, Giang Nhược có muốn tránh cũng không thể tránh được.
Thiên biến vạn hóa phong phú trong thế giới tinh thần đại khái là một trong những nguyên nhân giải thích vì sao con người là động vật bậc cao.
Cô với Lục Hoài Thâm cùng nhau trải qua bao ngày đêm, thân mật khăng khít, dẫu cho nảy sinh oán hận, thì từng li từng tí bên nhau khiến nội tâm rung động, vẫn khiến cô khó có thể quên.
Ngay sau đó, nghĩ đến càng nhiều, càng cảm thấy khó dứt bỏ được.
Thế là cũng càng thêm khó lý giải, vì sao anh muốn khiến đoạn tình cảm này sa vào nông nỗi ấy.
Thế là, rơi vào vòng tuần hoàn ác tính như vậy.
Huyệt thái dương của Giang Nhược nhói âm ỉ, cô ảo não gắng sức nhắm mắt.
Bác sĩ nói cô xuất hiện tình huống như vậy cũng không phải chỉ do chịu một chút kích thích của ngày hôm đó mà thôi, có lửa mới có khói, kể từ lúc ông nội qua đời, đã mệt nhọc quá độ, thời gian về sau, vẫn luôn suy nghĩ quá nhiều, những cơn co thắt tử cung giả cũng không phải lần đầu tiên xuất hiện.
Trong mấy ngày Giang Khải Ứng tạ thế, Giang Nhược từng cảm thấy không khoẻ, lúc ấy phát hiện ra chính mình cũng lo sợ tới mức hoang mang, cũng may sau khi nghỉ ngơi, không cảm thấy sự dị thường rõ ràng nữa, cô bèn không để tâm.
Mãi đến ngày đó xảy ra chuyện, cô mới biết những triệu chứng này nói nhẹ thì là nhẹ mà nói nặng cũng là nặng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-he-dang-yeu/1987658/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.