Sau khi nhận vụ ủy thác này, xét thấy Giang Nhược không tiện ra khỏi nhà, qua hai ngày, Cao Tùy đích thân tới nhà nghiên cứu thảo luận cùng Giang Nhược.
Sau khi Giang Nhược sinh con xong, Cao Tùy lần đầu tiên gặp mặt cô, lần này tới cũng không thiếu đồ dùng cho mẹ và bé đầy ắp hai tay.
Đến vừa đúng lúc, Trình Khiếu và Kiều Huệ qua thăm thằng bé, trong phòng khách có một cái nôi nhỏ hơn tiện di động, Trình Khiếu xách ghế ra ngồi cạnh trêu thằng bé.
Với trẻ con, trước nay Cao Tùy đều cung kính nhưng không muốn gần gũi, để bày tỏ một chút niềm yêu thích với con Giang Nhược, cũng đứng bên cạnh nhìn, nói khen ngợi: “Đáng yêu, đáng yêu thật.”
Cái tay Trình Khiếu hư hỏng, bóp khuôn mặt vừa mềm vừa múp của Mãn Mãn, đứa bé chợt rầm rì, đã có điệu bộ sắp khóc, Cao Tuỳ lập tức rút vào thư phòng, sợ âm thanh kì dị văng vẳng, Trình Khiếu cũng đứng dậy theo, giả vờ chẳng liên quan gì đến mình.
Con người Trình Khiếu cũng có tính tiêu chuẩn kép rất nghiêm trọng, rõ ràng cũng không phải là người thích trẻ con, đứa bé Giang Nhược sinh thì nó lại thích vô cùng, duy nhất một ngày nghỉ, cũng muốn dùng để chơi với đứa bé, có thể là thương nhau củ ấu cũng tròn, cũng có thể do đã thêm một thân phận là cậu.
Nhưng Mãn Mãn cũng chẳng hề để ý mấy đến sự nhiệt tình của nó, người Mãn Mãn thích nhất chính là Lục Hoài Thâm, ỷ lại nhất là Giang Nhược.
Bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-he-dang-yeu/1987580/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.