Tâm lão chăm chú nhìn Ngọc Bách nói “Đúng vậy … Tiểu Bách chưa có bị điên. Chính ta trông thấy hắn rất tỉnh táo a. Còn rất nhanh nhẹn.”
“Là có chuyện gì xảy ra …” Hoàng lão cau mày lại khó hiểu nói “Không phải là tiểu tử đó bị người đánh đến ngu ngốc luôn rồi sao”
“Có người ngu ngốc thì chính là lão a …” Tâm lão cười nói “Vừa nãy tiểu tử này xông loạn vào ký túc xá. Có bị đánh nhưng còn chưa đến mức bị đánh đến ngốc.”
“Ah~ …” Hoàng lão hiểu ra vỗ tay nói “Vậy là chỉ bị đánh một trận thôi a. Không có vấn đề gì vậy mà làm ta mất công lo lắng nãy giờ” Chợt nhớ ra điều gì Hoàng lão quay sang Hiệu trưởng Ngô Triết giận dữ nói “Tất cả là tại tiểu tử ngươi. Nếu ngươi điều tra cho kỹ một chút rồi báo cáo thì tốt rồi không. Báo hại lão già ta đau tim một hồi”
“Vâng, vâng. Lỗi tại cháu …” Hiệu trưởng Ngô Triết xấu hổ cúi đầu không dám cãi lại. Vừa này Hiệu trưởng Ngô Triết cũng xém chút nữa thì sốc nặng rồi. May mắn là thiếu niên Ngọc Bách không có vấn đề gì a nếu không thì … Bỗng Hiệu trưởng Ngô Triết nắm bắt được điều gì đó giật mình nói “Tâm lão … Sáng nay khi đưa ông ấy tới trên đường có gặp qua Ngọc Bách.”
“Ồ …” Tâm lão ngạc nhiên nói “Ông ta có đề cập cái gì không?”
“Không có …” Hiệu trưởng Ngô Triết trả lời “Chỉ là chào hỏi nhau một lúc rồi thôi. Nhưng mà chiều nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gioi-han/2996345/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.