“Ah~ …” Tâm lão trầm mặc một hồi rồi nói “Cậu nghi ngờ ông ấy làm. Cũng có thể, nhưng mà cũng không có đáng ngại vì ông ấy sớm muộn cũng biết. Nhưng mà nếu mà có người khác âm thầm thu thập thông tin thì đấy mới là điều đáng lo lắng. Phải biết rằng chúng ta không đào tạo nhân lực để cung cấp cho thị trường. Nhân lực chúng ta đào tạo là để phục vụ cho tổ quốc. Nếu có người âm thầm sử dụng dữ liệu điều tra thì sẽ trở thành thảm họa của quốc gia.”
“Vâng …” Hiệu trưởng Ngô Triết lui ra gấp gấp gọi đánh điện thoại cho Ngô Huyền con gái ông xem tình hình điều tra tới đâu.
Hoàng lão sau khi thấy Ngô Triết đi ra liền trầm mặc “Hiện tại chắc chắn lão già kia đã đoán được một hai rồi”
“Có thể …” Tâm lão mỉm cười nói “Có khi biết được điều này đối với lão lại là một niềm vui không nhỏ …”
“Có cái gì vui a …” Hoàng lão buồn bực nói “Nếu mà lão già ấy biết chúng ta giấu diếm chuyện này thì sẽ tới xắn tay áo lên xách cổ chúng ta đánh cho một trận. A~ … Từ trước tới giờ chỉ có mình ta bị đánh mà thôi. Nếu lần này vỡ ra thì có thêm tiểu tử Ngô Triết góp vào. Hắc hắc …”
“Ông đang tự luyến đấy à …” Tâm lão nhìn Hoàng lão đang cười bỉ ổi liền lắc đầu nói “Chắc ông thèm được ăn đòn quá mà. Có cần mai tôi gọi lão kia tới cho ông thêm trăm gậy vào mông nữa không”
“A~ … Đừng …” Hoàng lão lấy tay che mông của mình nhảy lên nói “Nếu bà mà gọi điện tôi thề là tôi sẽ đi vào núi ẩn cư”
“Liên quan gì tới tôi …” Tâm lão mỉm cười nói
“Bà …” Hoàng lão ủ rũ nói “Xin đừng gọi có được không”
“Được …” Tâm lão mờ ám nói “Nhưng hôm nay ông phải cùng tôi theo dõi tiểu tử này. Tôi cũng cảm thấy có cái gì đó không có ổn”
Hoàng lão nghe Tâm lão nói vậy cũng nhanh chóng để ý thiếu niên Ngọc Bách đang ngồi chăm chỉ đọc sách ở phía xa xa. Một hồi sau vẫn không thấy thiếu niên đứng lên, vẫn cái bộ dáng chăm chú cắm đầu vào sách đó Hoàng lão nhìn như đang bị ru ngủ vậy. “Ngáp~ …” Hoàng lão mệt mỏi gáp dài một cái nói “Tôi thấy tiểu tử này chẳng có gì không ổn cả. Rất ổn là đằng khác nha”
“Ông không thấy sao …” Tâm lão nhíu mày nói
“Thấy …” Hoàng lão vươn vai nói “Từ nãy tới giờ tiểu tử này ngồi một chỗ đọc sách rất chăm chỉ. Đứa bé ngoan a”
“Rất chăm chỉ … Cũng rất kì lạ …” Tâm lão nhìn thiếu niên hít một hơi dài nói “Nhưng mà tốc độ đọc sách quá nhanh … Không hợp với bình thường a …”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]