Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77
Chương sau
“Được rồi …” Tâm lão bước lên một bước nói “Hôm nay mọi người đều làm rất tốt, nhưng vì thời gian tiếp xúc với trận hình chưa nhiều nên chưa thể phát huy hết tiềm lực …” Khi Tâm lão nói đến đây, bà lặng lẽ quan sát các thiếu nữ. Các thiếu nữ ở đây đều tràn đầy sức sống mãnh liệt của tuổi trẻ, có quyết tâm, có nghị lực, có trí tuệ … Nhìn các thiếu nữ lao động, học tập hàng ngày Tâm lão đều thấy mình như được các thiếu nữ truyền cho mình thêm nghị lực để mà sống. Đây chính là lý do duy nhất mà Tâm lão muốn tới nơi đây để an dưỡng tuổi già. Tâm lão nhìn các thiếu nữ đang lắng nghe trước mặt bình tĩnh nói “Vì vậy ta có một đề nghị hàng tuần ngoài diễn luyện trận hình thì cũng phải có một ngày luyện tập cọ sát với thực tế.” Một mảnh xôn xao từ phía các thiếu nữ vang lên. Từ khi vào trường học các nàng đều được tuyển ra từ các câu lạc bộ khác ở bên trong trường để ghép thành một nhóm như vậy. Có người thì ở câu lạc bộ thể thao, có người ở câu lạc bộ võ thuật, thậm chí còn có người ở câu lạc bộ cờ tướng, cờ vây, cờ vua và các câu lạc bộ khác ở trong trường. Từ lúc tham gia các thiếu nữ là một nhóm còn rất non và nhu nhược. Sau hơn một năm thời gian, hiện tại các thiếu nữ đều trở thành cường nữ hàng thật giá thật. Không còn cái vẻ nhu nhu nhược nhược như trước nữa. Thay vào đó là những khuôn mặt mang chút khí thế nữ nhi anh hùng. Tuy vậy các nàng vẫn là thiếu nữ đơn thuần trong sáng thơ ngây. Hiện tại các thiếu nữ không hài lòng với bản thân mình. Mất hơn một năm vất vả diễn luyện trận hình, tôi luyện bản thân, cuối cùng lại bị một tiểu tử lính mới đạp đổ. Điều này khiến cho tâm trạng các nàng trở lên trầm trọng. Nếu cho các thiếu nữ thêm cơ hội, tuyệt đối các nàng sẽ hành hạ tiểu tử kia không ngóc đầu lên được mới thôi. “Nếu mọi người không quá để ý. Ta đề nghị mọi người cùng Ngọc Bách sẽ luyện tập cùng. Hàng tuần Ngọc Bách sẽ tới đây một lần làm mục tiêu thực luyện cho mọi người....” Ngay khi các thiếu nữ đang nghị luận Tâm lão lại thêm vào bom tấn khiến cho các thiếu nữ càng bùng nổ. Ngạc nhiên nhất là Phó hiệu trưởng Hoàng Vân. SIẾT CHẶT VÒNG VÂY ở trong trường từ trước tới giờ các thành viên đều là nữ không có nam. Các lần tuyển chọn thành viên mới đều rất khắt khe. Nhưng hiện tại lời đề nghị của Tâm lão nếu ai tinh ý mới thấy được … Tâm lão muốn thiếu niên tên là Ngọc Bách này được công nhận là thành viên trong nhóm … dù chỉ là một mục tiêu. Các thiếu nữ tổ dự bị xôn xao một trận lớn. Các thiếu đội trưởng thì trầm mặc suy nghĩ. Các nàng đều nhìn ra tiềm lực của Ngọc Bách. Nếu để hắn làm đá mài thì chắc chắn sẽ mài được con dao thật sắc thật bén. Với cả nếu hắn chịu đồng ý thì chuyện ngày hôm nay coi như là một buổi thực luyện, nếu truyền tin trận hình bị phá các nàng không có mất mặt lắm. Bịt tai trộm chuông a. if (document.getElementById('DADIV_71659')) {document.write('');} Mười thiếu nữ đội trưởng đưa ánh mắt nhìn nhau trong lòng mỗi người đều có quyết định rồi. Mọi người lại tập trung ánh mắt về phía thiếu nữ phòng 203-T2. Lúc này cô nàng đang nhìn thiếu niên tiểu tử miệng cười rất là ngọt như thấy được miếng ngon. Mười vị thiếu nữ đội trưởng thấy màn này trong lòng thầm nhịn cười nghĩ “Thật tội nghiệp thằng nhỏ” Khác với các thiếu nữ, Ngọc Bách sau khi nghe tên mình được điểm ra thì giật mình nghĩ lại cảnh tượng vừa diễn ra mấy phút trước làm thiếu niên muốn phát điên lên rồi. Giờ kêu hắn hàng tuần đi chịu chết … Hắn chịu mới lạ. “Thực luyện như vừa nãy rất có lợi cho sự tăng trưởng chỉ số …” Giọng nói của SIRA vang lên trong đầu thiếu niên “Hệ thống sẽ dựa theo lịch mà thêm vào trong danh sách nhiệm vụ cần thiết.” “Củ đậu …” Thiếu niên trong lòng thầm mắng “SIRA đừng có mà nói lung tung. Ta còn chưa có đồng ý.” Lúc này một thiếu nữ đứng ra đại diện nói “Cám ơn Tâm lão, cám ơn Phó hiệu trưởng Hoàng Vân đã giúp chúng em nhìn thấy được điểm yếu hiện tại của mình. Chúng em sẽ cố gắng chăm chỉ luyện tập để không phụ lòng quan tâm chăm sóc của nhà trường. Tất nhiên Ngọc Bách tuần sau cũng sẽ trở thành một thành viên trong nhóm luyện tập” “Chậm … Thiếu niên Ngọc Bách vội vã lên tiếng “Ta còn chưa có đồng ý mà …
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77
Chương sau