Thiếu niên Ngọc Bách lúc này mới để ý mấy lão nhân trước mặt này đang nhìn hắn chằm chằm như hắn là một thứ gì đó rất mỹ vị. Mấy lão nhân này muốn gì ở hắn chứ. Hôm nay là ngày đầu tiên hắn tới nơi này. Hắn chẳng quen chẳng biết ai cả thì làm sao mà có người để ý hắn đây này.
“Không nên có thêm chuyện gì nữa a.” Thiếu niên thầm nghĩ. Mấy hôm nay có quá nhiều sự kiện xảy ra hắn còn chưa có tiêu hóa hết. Hiện tại SIRA bân rộn sáu tiếng đồng hồ, hắn cũng chỉ muốn tranh thu thời gian này nghỉ ngơi một chút.
Tạ Văn rót cho Ngọc Bách và mình một tuần trà nói “Ai~Hiệu trưởng không biết chứ. Hai chúng tôi mới gặp nhau cách đây mười phút thôi. Tôi cũng không biết rõ ràng lắm hay là để cậu ấy tự giới thiệu đi.”
“Tự giới thiệu à.” Ông lão mặc bộ chủ tịch mỉm cười nói “Nghe có vẻ vui vui. Hay là để tôi bắt đầu trước đi. Tôi là Hoàng Trung, là giáo viên đã về hưu của trường.”
“Còn tôi là Tâm Lan” Bà lão mặc bộ chủ tịch lên tiếng “Cũng là giáo viên đã về hưu của trường.”
“Tôi là Ngô Triết.” Viện trưởng lên tiếng “Hiện tại đang đảm nhiệm chức Viện trưởng của trường”
Thiếu niên Ngọc Bách gật gù, cho đến hiện tại thì hắn cũng có thể đại khái phân biệt được ba lão nhân trước mặt. Viện trưởng mặc một bộ trang phục công sở áo trắng quần âu tóc không biết có nhuộm không nhưng thấy đen nhánh.
Hoàng lão thì ngược lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gioi-han/2996257/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.