Tôi là một người khi bắt đầu có cảm xúc liền thao thao bất tuyệt đồng thời rất khó dừng lại, vì vậy nếu bạn đọc không được thì hãy tắt nó đi ngay nhé.
Giang Yểu và Tần Khải Chi « không giấu được hy vọng xa vời » dừng ở đây.
Bản này vốn định dùng để kỷ niệm cuộc sống cấp ba của tôi buồn tẻ không thú vị, cuối cùng lấy vị 'Tần Khải Chi' trong hiện thực theo đuổi tình yêu và công bố chuyện tình cảm của mình mà kết thúc.
Thanh xuân của tôi kết thúc. Tiểu thuyết này, tôi cũng không viết tiếp nữa.
Thế nhưng tôi cũng không đành lòng xóa bỏ, dù sao dự tính ban đầu viết nó là vì kỷ niệm thanh xuân cao trung của tôi và anh buồn tẻ nhàm chán, thế là tôi lựa chọn rất không có trách nhiệm mà dừng lại đột ngột.
Lần thứ nhất chính thức đang bài, hành văn lại vừa nát vừa thối. ** người đọc lác đác không có mấy tôi cũng đã sớm nghĩ đến, có thể cán cột mốc mười tôi cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Rất nhiều tình tiết buồn tẻ dài dòng, bởi vì đó là tôi chân thực khắc hoạ; rất nhiều ý nghĩ hão huyền, bởi vì đó là mỗi một khi mỏi mệt không ngóc đầu lên được, những ảo tưởng thực tế đó chèo chống tôi đi tiếp.
'Lục Viễn Kỳ' trong truyện xuất hiện rất muộn, bởi vì hắn là người tôi mới biết gần đây nhất trong sinh hoạt.
Có lẽ tôi chính là người trời sinh không đáng bị lựa chọn được yêu, thế là kết cục cuối cùng tôi cùng hắn tan rã trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-giau-duoc-hy-vong-xa-voi/975429/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.