Giang Yểu ngẩng đầu, là Lục Viễn Kỳ.
"A, được." Giang Yểu bị cái 'Đến thăm' đột nhiên này làm cho có chút bối rối, rút ra một tấm phiếu báo danh đưa cho Lục Viễn Kỳ.
"Hắn còn chơi bóng rổ a." Liên Thanh Lễ thấp giọng kinh hô.
Giang Yểu cũng một mặt Wow nhìn về phía Liên Thanh Lễ: "Hắn quá lợi hại."
Không tới vài phút, Lục Viễn Kỳ lại đi tới, đem phiếu báo danh để trên mặt bàn Giang Yểu.
"Lục, Viễn, Kỳ." Giang Yểu đem phiếu báo danh phóng tới nàng cùng Liên Thanh Lễ cái bàn ở giữa, ra hiệu nàng nhìn, "Là cái này kỳ a."
Giống như cha mẹ đều đem những mong ước đẹp đẽ bỏ vào tên của con gái, cho nên nhìn chữ 'Kỳ' cũng không phổ biến. Giang Yểu đối với cái tên này cảm thấy ngạc nhiên, ánh mắt đảo qua phía cột chiều cao, dùng kiểu chữ viết kiệt ngọa giống con người hắn ——187cm.
Giang Yểu cũng chẳng suy nghĩ gì nữa. Nhưng người ngoại hình điều kiện ưu việt như thế ở Lâm Dương thực sự không nhiều, cũng trách không được mỗi ngày cửa lớp bọn họ đều có con gái liên tục đến chơi.
"Nhà ở ven hồ ngắm được ánh trăng." Liên Thanh Lễ lẩm bẩm một câu, "Đừng trách tớ không nhắc nhở cậu ha."
Giang Yểu một mặt quái dị: "Cái gì nha, cậu thích thì chính mình phải đi thôi."
"Tớ không tới." Liên Thanh Lễ khoát khoát tay, "Soái thì soái, nhưng không phải kiểu mà tớ yêu thích."
"Cậu biết. . ."
" Người đàn ông thành thục mới là style~ "
Giang Yểu cười cười, bất đắc dĩ nhưng không cãi lại.
Theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-giau-duoc-hy-vong-xa-voi/975425/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.