Editor: LacYen1012
* Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad*
——————
Vừa trở về phòng ngủ, mông dính vào ván giường không lâu, Giang Yểu mở dù được tặng ra.
Mặt dù không tính là rất lớn, trên mặt in vài đường cong đen trên nền màu trắng, đơn giản nhưng không thiếu cá tính.
Ngắm nghía hồi lâu, Giang Yểu thấy chỗ cán dù treo một sợi dây tinh xảo.
Nhìn kỹ, bên trên dây thừng dùng chỉ màu trắng thêu một chuỗi kiểu chữ tiếng Anh lên đó.
Từ vết tích đường kim khâu thêu thô ráp có thể nhìn ra là cô bé kia tự mình thêu.
Giang Yểu híp híp mắt, dưới ánh đèn phân biệt một phen.
A, U, G, E, N, S, T, E, R, M.
Augensterm.
Cho tới bây giờ Giang Yểu chưa từng thấy từ đơn này, không biết là có ý gì.
Gãi gãi đầu, cô đem dù thu lại cẩn thận đặt ở trong ngăn tủ, trong lúc nhất thời không biết nên xử lý cây dù như thế nào.
Nếu như đem cái dù này coi như một món quà bình thường, cố gắng lúc trời mưa thì đưa lên che, vô luận là như thế nào thì trong lòng Giang Yểu cũng đều băn khoăn.
Thế nhưng nếu cứ như vậy mà vứt đi, lại có cảm giác mình đang chà đạp tâm ý của cô bé đưa dù kia.
Giang Yểu gõ đầu, có chút hối hận vì đã nhận cây dù này.
Lại thêm chuyện cô nhớ lại lúc chiều, bản thân mình có chút ý nghĩ đáng sợ, lập tức thấy cây dù này tràn ngập bóng tối.
Lúc đang lo làm sao bây giờ, Liên Thanh Lễ cũng vừa vặn trở về.
Thấy Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-giau-duoc-hy-vong-xa-voi/975406/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.