Editor: LacYen1012
* Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad*
——————
Giang Yểu lập tức rơi vào trạng thái xuất thần.
Thế là rất lâu sau đó, Giang Yểu vẫn luôn nhớ lại mùa hè không còn lại bao nhiêu đầu đuôi này.
Trong văn phòng chỉ có hai người bọn họ, gò má của cô yên lặng thầm nguyện ước với ông trời, một thiếu nữ chân thành tha thiết.
Hi vọng trận mưa này có thể kéo lâu một chút, để cô cùng cậu ở đây lại lâu hơn nữa.
Thế là ông trời rất tốt, trận mưa kia rất lâu rất lâu sau mới tạnh.
Cô cũng cùng cậu đợi rất lâu rất lâu.
"Cậu chọn ban học nào?"
"Còn chưa chọn."
"Vậy cậu muốn học cái gì?"
"Lớn văn đi."
"Cậu ở lớp mấy?"
"Lớp tám."
" Tốt nghiệp trung học cơ sở nào?"
"Thành Tây."
...
"Về sau muốn đi thành phố nào?"
"Cầu Định."
Cậu iống như là bé ngoan, Giang Yểu hỏi cậu đáp.
Giang Yểu vốn không có ý nói chuyện trời đất, nên chỉ có thể lảm nhảm những lời phàn nàn không rõ ràng trước đó của Liên Thanh Lễ, loại cảnh tượng khi ở cùng phòng với một chàng trai mà cô cho là siêu đẹp trai vừa căng thẳng vừa thú vị, Giang Yểu gãi gãi da đầu cũng chỉ có thể nghĩ ra những chủ đề như vậy.
Thế nhưng người ta hoàn toàn không muốn nói chuyện, từng phút từng giây nghẹn chết người, khiến Giang Yểu không nói thêm được lời nào.
Từ sơ trung cho tới cao trung, đối với một tiểu học đệ vừa mới lên cấp ba, Giang Yểu không phát hiện khắp người mình có vấn đề gì.
Sau khi hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-giau-duoc-hy-vong-xa-voi/975401/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.