Editor: LacYen1012
——————
Cuối mùa hè đầu mùa thu, gió khô nóng thổi loạn những sợi tóc óng ánh dưới ánh mặt trời, cũng thổi loạn trái tim Giang Yểu.
Người xếp hàng đã sớm tập trung lại, nam sinh bên cạnh cậu mồ hôi chảy đầy mặt, có vẻ mặt hơi thiên dầu.
Thần sắc cậu nhàn nhạt, mắt bị ánh nắng chiếu vào phải nheo hai mắt lại, rất thu hút.
Một hạt mồ hôi chậm rãi từ trên trán trượt xuống, phản chiếu những đường nét khuôn mặt tinh tế.
Phông chữ to màu đỏ đen 'Lao động' được dán lên bảng nền trắng, không hiểu sao trong tay người khác lại có chút buồn cười, lố bịch, nhưng cậu giơ lên có chút trang nghiêm.
Liên Thanh Lễ nhàm chán, vừa định quay đầu nói nhỏ với Giang Yểu đã thấy bộ dạng ngốc nghếch mất hồn của cô.
Cô ấy đưa tay lên lắc lắc trước mặt Giang Yểu như trong phim truyền hình.
Giang Yểu bỗng nhiên lấy lại tinh thần, mới phản ứng được mình vừa rồi thế mà nhìn nam sinh kia đến ngốc.
"Nhìn cái gì đấy mà mất hồn như thế?"
Giang Yểu bỗng nhiên nhớ lại lần trước ước định cùng Liên Thanh Lễ, kích động níu cánh tay Liên Thanh Lễ: "Người nam sinh kia!! Lần trước tớ nói cho cậu siêu soái đó! Ở —— "
Giang Yểu đưa ngón tay vừa định hướng bãi tập dưới khán đài trên chỉ, thì thấy không biết từ lúc nào đội ngũ cầm cờ đã tản ra.
Chỉ còn lại các đại biểu chi đội lớp lần lượt rời sân.
"Đi mất rồi."
Liên Thanh Lễ ngược lại không so đo cái này: "Soái cỡ nào mà khiến cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-giau-duoc-hy-vong-xa-voi/975386/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.