Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Đương nhiên, ngoại trừ bạn của ta, hắn sẽ không thương tổn ngài.” Nói xong, Cleo lại nhìn Israel, có chút nghi ngờ nói: “Ta nghĩ vị tiểu quý tộc này cũng vậy đi?”
“Ca ca ta là ca ca tốt nhất thiên hạ, không cần dùng cái đầu nhồi đầy cỏ dại của ngươi mà hoài nghi.” Aylmer trừng tên ngốc tóc đỏ kia, bất mãn nói. Bởi vì lần trước hỏa long cùng kỵ sĩ của hắn ta làm cái tiết mục ra oai phủ đầu kia, nên ấn tượng của nhóc đối với hắn không quá tốt.
“Phải, đại nhân ngài nói đúng.” Cho dù không thể nào tin được, nhưng hắn vẫn chân chó thừa nhận quan điểm của Aylmer.
Carlota nhìn Cleo như vậy, hoàn toàn không hợp với hình tượng mà Cleo lưu lại trong cảm nhận của mình, cao lớn, sang sảng, tin cậy, cường đại. Vốn dĩ hắn tưởng rằng sau khi xuất hiện một long kỵ sĩ khác hắn sẽ ghen tị, bởi vì hắn không phải duy nhất. Thế nhưng nhìn tiểu quý tộc tóc vàng đối diện mình sủng nịch đút thức ăn cho rồng nhỏ trong lòng cậu ta, hắn phát hiện mình thế nhưng thực bình tĩnh. Tựa như thứ quan trọng nhất cũng không phải là cái danh vọng bề ngoài mà hắn vẫn luôn coi trọng.
Đến tứ hợp viện, Israel không nhìn thấy quản gia Burney ở cửa. Hắn nghi hoặc nhìn Tề Khắc, sau đó nắm tay Aylmer đi vào. Nhóm người Clive theo sát phía sau hắn.
Tiến vào đại sảnh, hắn vẫn như cũ không nhìn thấy ông quản gia, Israel có chút tức giận nhìn Tề Khắc nghiêm túc nói: “Tề Khắc, ngươi phải biết, ta không thích vui đùa như vậy.”
Tề Khắc không vì vậy mà bất an, hắn bình tĩnh phân phó người chuẩn bị nước cho các khách nhân, sau đó mang theo xin lỗi cười nói:“Xin lỗi, chủ nhân của ta. Phải biết rằng chỗ của ngài lúc ấy vô cùng nguy hiểm, mà quản gia Burney trung thành và tận tâm của chúng ta lại hết sức lo lắng cho an nguy của ngài cùng tiểu thiếu gia. Thế nên vì không để hắn trở thành gánh nặng cho ngài, cũng vì an toàn của quản gia Burney, ta không thể không dùng một chút thủ đoạn nhỏ, khiến hắn tạm thời ngủ một giấc. Phỏng chừng đến bữa tối, là hắn có thể tỉnh lại.”
“Ngươi xử lý không sai.” Israel cuối cùng cũng yên tâm, hắn biết lời Tề Khắc nói là thật, không vì vậy mà tức giận. Quản gia Burney không có bất cứ năng lực tự bảo vệ nào nếu tiến vào phòng đấu giá, vậy không thể nghi ngờ chính là tự tìm đường chết.
Biết quản gia Burney không có việc gì, Israel đặt tinh lực vào việc tiếp đón khách nhân của hắn. Lúc này mấy vị khách còn chưa quá bình tĩnh lại, đối với kích thích vừa rồi có chút không thể tiếp nhận, ánh mắt không ngừng đảo quanh trên người ba vị Long tộc.
“Khụ khụ ~~ ta nghĩ chuyện của Aylmer còn phải xin mọi người giữ bí mật.” Cho dù những người này lộ ra tin tức, hiện tại hắn cũng nắm chắc có thể bảo hộ đứa nhỏ này an toàn, nhưng hắn cũng không muốn tìm phiền phức cho mình.
“Chúng ta nhất định sẽ giữ bí mật, có phải hay không?” Cleo tích cực hưởng ứng đầu tiên, sau đó vẻ mặt đầy hung ác nhìn người gia tộc Absalom. Lại làm mới hiểu biết của long kỵ sĩ đối với hắn.
“Ta không nói ngươi.” Israel nhìn về phía nhóm người Clive.
“Israel, ta lấy danh nghĩa của gia tộc thề với Chủ Thần, tuyệt đối sẽ không đem chuyện hôm nay tiết lộ ra ngoài.” Clive đi đầu, đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão, Cleo lần lượt thề. (editor: Cleo này là con của ông gia chủ nhà Absalom, chứ hông phải con rồng Cleo. Thiệt khổ, sao tác giả hông đặt tên khác cho dễ phân biệt nhở!!!)
“Làm phía đối tác, ta vẫn vô cùng nguyện ý tin tưởng các ngươi, chỉ mong hữu nghị giữa hai nhà chúng ta trường tồn.” Hợp tác với gia tộc Absalom không tồi, hắn không ngại tiếp tục.
“Nguyện chúng ta hữu nghị trường tồn.” Clive sang sảng cười nói, có thể có minh hữu cường đại như vậy, bọn họ vô cùng cao hứng.
Tiếp theo bọn họ lại thương nghị công việc sau này, bởi vì phải xử lý chuyện về Long tộc, nên Israel không giữ bọn họ lại dùng bữa tối.
Đợi tiễn bước người nhà Absalom, Israel mới bắt đầu chính thức trò chuyện với hỏa long. Hắn hy vọng long kỵ sĩ cũng có thể giữ bí mật, Carlota vội vàng thề tuyệt đối sẽ giữ bí mật. Làm long kỵ sĩ, hắn tuyệt đối sẽ không đi trêu chọc cự long.
“Đại nhân, chừng nào ngài về Long đảo?” Cleo thật sự lo lắng cho an nguy của Aylmer, nếu ai thừa cơ xuống tay, đợi ông già ở trên đảo đuổi tới cũng đã chậm.
“Ngu ngốc, căn bản ta chưa từng đến Long đảo.”
“Đúng rồi, khó trách ta không biết ngài.” Sau vài giây trầm mặc, Cleo mới chậm chạp phản ứng lại: “Trời ạ, trời ạ, vậy nhất định là ngài đã ăn không ít khổ đi, cái ông trưởng lão cả ngày nhàn rỗi không có việc gì làm này đang làm cái gì hả?” Hắn nhất định phải mau chóng liên hệ với trưởng lão, thế mà lại có Long tộc vị thành niên lưu lạc bên ngoài, còn có di hài của hoàng kim cự long bị làm thành cốt long.
Trời biết, có phải thế giới thay đổi quá nhanh hay không, vậy mà lại có người dám trộm mộ Long tộc, nhưng lại không bị ai phát hiện. Còn có trứng hoàng kim cự long trên đảo kia có phải cũng bị người mang đi hay không? Này thật sự là sỉ nhục của Long tộc, lần này ông già kia sẽ không cắn chặt chuyện của hắn không buông nữa đi?
“Ngươi xác định ngươi là một hỏa hệ cự long, mà không phải là cái loại thú nhát gan gầm rú, cả ngày chỉ biết ngạc nhiên, bởi vì một chút động tĩnh mà thét chói tai, quả thực sẽ đem người ta tra tấn đến điên không.” Aylmer trợn trắng mắt, sau đó không chút khách khí chê cười hắn.
“Ta vô cùng xác định ta là một hỏa long thuần khiết, chỉ là chuyện phát sinh hôm nay thật sự là vượt qua phạm vi hiểu biết của ta.” Hỏa long nghiêm trang giải thích, hắn cũng hiểu được biểu hiện vừa rồi của mình có chút dọa người. Long kỵ sĩ thấy đồng bọn của mình hình như đã khôi phục bình thường, cảm thấy vô cùng vui mừng.
“Ờ.” Aylmer không hề để ý đến hắn, mà là ngóng trông nhìn Beryl. Lúc này bề ngoài của nàng đã nhìn không ra dấu vết bị thương. Không thể không nói cự long khôi phục sức khỏe thật kinh người, mấy bé gián ở trước mặt bọn họ quả thực yếu ớt muốn chết.
“Tiểu chủ nhân, nơi này nhỏ hẹp, không đủ chỗ cho hoàng kim cốt long.” Beryl hiểu rõ tâm tình lúc này của nó.
“Ờm.” Không thể lập tức nhìn thấy cốt long, khiến tinh thần nó có chút không lên nổi.
“Đói bụng rồi đi, ăn cơm chiều rồi chúng ta đi nghỉ ngơi sớm.” Israel yên lặng quay đầu, sau đó nói với long kỵ sĩ cùng cự long của hắn ta: “Không ngại ở lại cùng nhau dùng bữa tối đi?” Aylmer hiểu rõ ý tứ của hắn, lập tức khôi phục tinh thần.
“Ta thực vinh hạnh.” Carlota biết đồng bọn của hắn nhất định rất thích ý, cũng không chối từ.
Quả nhiên vào bữa tối, quản gia Burney liền tỉnh, vẻ mặt đầy kích động nhìn huynh đệ kết nghĩa hai người từ trên xuống dưới, kiểm tra mọi mặt một lần mới thật sự yên tâm. Nhìn quản gia gia gia bởi vì lo lắng bọn họ mà ngay cả hình tượng nhất quán cũng không để ý, hai người vẫn là thực cảm động. Bởi vì hai vị tiểu chủ nhân không có việc gì, nên quản gia Burney không có trách cứ Tề Khắc.
Khi ông biết thiếu gia của mình trở thành long kỵ sĩ, mà tiểu thiếu gia nhà mình lại là hoàng kim cự long, kích động đến mức lão lệ doanh tròng, thiếu chút nữa trở thành tín đồ cuồng của Chủ Thần quang minh. Nếu không phải còn muốn chiếu cố hai vị tiểu chủ nhân, ông cũng muốn tìm nơi nương tựa trong ôm ấp của Chủ Thần đi. Có điều ông vẫn là quyết định đem nhà thờ mới xây nho nhỏ trong thành kia trang trí chuẩn bị thật tốt một phen, sau đó dùng trưởng giác thú mà Chủ Thần thích nhất làm tế phẩm.
Vào ban đêm, hai vị Pháp Thần đi truy bắt vu yêu vẫn như cũ không có tin tức truyền đến. Hết thảy trên đảo Hoa Hạ trở lại bình thường, gia tộc Absalom vội vàng thanh lí phòng đấu giá, việc trùng kiến nơi này do bọn họ phụ trách, cũng gánh vác phí dụng tương ứng. Israel đã đồng ý cho bọn họ thuê nơi này sử dụng, tiền thuê đương nhiên là rất ít, mục đích chủ yếu của hắn chính là cử hành hội đấu giá định kỳ, tụ tập nhân khí cho đảo, kiếm lấy kim tệ.
Phải biết là một bé rồng cũng không phải dễ nuôi như vậy, huống chi bây giờ hắn còn nuôi thêm một con rồng trưởng thành nữa. Làm một người nhận trách nhiệm nuôi cả gia đình, phải biết đây cũng không phải là một chuyện dễ dàng, hơn nữa hắn còn tính toán đem bé rồng nhà mình nuôi đến trắng trẻo mập mạp. Có điều hiển nhiên hắn đã xem nhẹ, bé rồng nhà hắn là màu vàng, có nuôi như thế nào thì hẳn là cũng vàng vàng mập mập.
Sau khi hỏa long Cleo trở về liền làm ổ trong phòng mình, ôm máy truyền tin ma pháp liên hệ với trưởng lão đang ở trên Long đảo. Hôm nay phát sinh quá nhiều chuyện, hắn phải cho trưởng lão cùng tộc trưởng biết. Bé rồng vị thành niên kia cũng cần trưởng bối có kinh nghiệm trong tộc dạy một số tri thức về Long tộc, mấy cái đó đều không có trong truyền thừa. Hơn nữa tình huống của hai cự long ở nơi này đều không quá thích hợp, để trưởng lão đến xem, nếu đại trưởng lão thân là hoàng kim cự long đến thì càng tốt.
“Thằng nhóc thối ngươi lại có chuyện gì? Nếu ngươi vì một chút việc nhỏ lông gà vỏ tỏi mà đánh thức giấc ngủ quý giá của ta, cẩn thận ta lột da của ngươi đổi thành kim tệ bỏ thêm vào cái giường đáng yêu của ta đó.” Hắn vừa mới chuyển được máy truyền tin, giọng của một hỏa long tuổi có chút già đang nổi trận lôi đình truyền ra. Quả nhiên hỏa hệ cự long đều có tính tình nóng nảy táo bạo như lửa.
Cleo rụt cổ. “Trưởng lão, ta có chuyện rất quan trọng, hơn nữa cần ngài thông báo cho tộc trưởng.”
“Chuyện gì, nói mau.”
“Đứa trẻ nhà tộc trưởng đi lạc, ta nhìn thấy nó ở đế quốc nhân loại.” Câu đầu tiên Cleo nói liền khiến trưởng lão sợ hãi.
“Ngươi đồ vô liêm sỉ, bảo bối nhà tộc trưởng đang ngốc ở nhà hắn rất tốt mà.” Hai ngày trước ông còn nhìn thấy quả trứng rồng xinh đẹp kia, tin tưởng không lâu sau sẽ có một bé rồng xinh đẹp sinh ra. Nghĩ đến điều này tâm tình của ông liền vô cùng tuyệt vời, đối với bọn họ mà nói thì mỗi một tộc nhân sinh ra đều vô cùng trân quý như nhau.
Cleo đem hết những việc chứng kiến trên đảo Hoa Hạ báo với trưởng lão, hơn nữa cũng nói ra suy đoán của mình.
Sau khi nghe xong trưởng lão trầm mặc nửa ngày, sau đó bảo hắn ở lại bảo hộ rồng con cho thật tốt trước khi bọn họ tiếp nhận chuyện này. Sau đó ông liền vội vàng đóng kín máy truyền tin, ông cần đi xác nhận, long mộ có phải thật sự bị người ta trộm hay không, đây chính là một chuyện lớn.
Đợi nói chuyện với trưởng lão xong, hỏa long kinh hỉ phát hiện, lần này trưởng lão không có lấy chuyện của hắn giáo huấn hắn nữa, nghĩ rằng quả nhiên vẫn nên tìm cho ông một chút chuyện để làm.
Ban đêm Israel mang theo Aylmer cùng Beryl vào không gian, sau khi để Beryl lấy bộ xương hoàng kim cự long ra, liền thu nàng vào ngọc bài nghỉ ngơi, nơi đó càng thích hợp cho nàng dưỡng thương. Aylmer đi đến phía trước khung xương khổng lồ kia, vươn tay vuốt ve xương cốt kim sắc trước mặt nó. Khi tay nó chạm đến long cốt, trong lòng nó thế nhưng mạnh mẽ xuất hiện cảm giác bi thương khó hiểu.
“Ca ca, nó cho ta cảm giác rất quen thuộc, giống như ta quen nó, nhưng ta lại không biết nó là ai, rõ ràng ta chưa từng gặp qua nó mà?” Aylmer mê mang nhìn Israel, có loại cảm giác sắp khóc.
Đứa nhỏ như vậy, lập tức làm cho vị ca ca tốt đã sớm chuyển thành đệ khống đau lòng muốn chết. “Không có việc gì, linh hồn của nó đã được ca ca thu vào chuông. Chỉ là hiện tại linh hồn nó thực suy yếu, hơn nữa thần trí không rõ. Đợi sau này ca ca bắt pháp sư vong linh lợi hại giúp nó chữa trị linh hồn, đến lúc đó ngươi liền có thể biết nó là ai.”
“Thật sao?” Đôi mắt to của đứa nhỏ trong nháy mắt sáng lên, tràn đầy mong chờ nhìn hắn.
“Thật sự, ca ca cam đoan. Đợi ca ca trưởng thành, ta liền đi bắt pháp sư vong linh cho ngươi.” Chờ thêm vài năm, có chuông nhiếp hồn giúp, đối với hắn mà nói thì muốn bắt pháp sư vong linh cũng không phải chuyện quá khó.
“Ừm ừm, ta cũng muốn nhanh lớn lên, đến lúc đó chúng ta cùng đi bắt pháp sư vong linh. Nếu pháp sư vong linh không được, chúng ta liền đi bắt vu yêu.” Nhóc nắm chặt tay, lời thề son sắt nói.
“Được rồi, ngươi thu hồi khung xương này lại đi.” Bộ xương này rất chiếm chỗ, không gian này về sau còn phải trồng dược thảo nữa.
“Ưm.” Đứa nhỏ có chút lưu luyến không rời sờ sờ bộ xương kia, sau đó mới thu vào trong nhẫn không gian, cũng âm thầm quyết định phải nhanh chóng lớn lên.
Ngày hôm sau, hai vị Pháp Thần tay không trở về, vu yêu giảo hoạt đã bỏ trốn mất dạng dưới mí mắt bọn họ. Tất cả mọi người chưa nói gì, đây cũng là việc đã đoán trước được, có điều hai vị Pháp Thần ngược lại cảm thấy trên mặt không ánh sáng, sớm thu thập đồ đạc rời đi.
Hiệu suất làm việc của gia tộc Absalom vẫn rất không tệ, rất nhanh liền tiễn đi những vật phẩm bán đấu giá còn chưa giao cho khách hàng, cũng thu hồi lại số tiền tương ứng. Phế tích phòng đấu giá cũng bị thanh lí sạch sẽ, chỉ còn chờ xây mới.
Hội đấu giá chấm dứt, những vị khách đường xa mà đến đều rời đi. Chỉ có một phần nhỏ ở lại, có người muốn hưởng thụ một kỳ nghỉ khoái trá ở đây. Có người lại muốn tìm kiếm cơ hội ở địa phương tràn ngập thương cơ này. Còn có người có một ít bí mật không thể cho ai biết, ví dụ như đại hoàng tử cùng Bá Tước Bernard.
Tinh Linh tộc cũng không lập tức rời đi, bọn họ bái phỏng Israel, luôn tôn trọng tự nhiên, nhiệt tình yêu thương tự nhiên, bọn họ cùng với Israel trao đổi về thụ ốc của Tinh Linh tộc (thụ ốc: nhà trên cây) và thiết kế cảnh quan của đảo Hoa Hạ. Đối với thiết kế kết hợp giữa tự nhiên cùng kiến trúc trên đảo rất là tôn sùng, hai bên trò chuyện thật sự khoái trá.
Sau khi tiễn bước Tinh Linh tộc, Israel liền mang theo Aylmer, cùng cái đuôi cắt không được — hỏa long cùng long kỵ sĩ trở về thành. Hết thảy trên đảo Hoa Hạ đã có Tề Khắc cùng Emmon hắn thực yên tâm, hắn cũng nên đem lòng dạ và đầu óc của mình đặt lên việc tu luyện. Ca ca tốt vì mục tiêu vĩ đại nhất là phải giúp em nhỏ thực hiện việc bắt vu yêu này mà cố gắng đi tới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.