Claudine lại cười quái dị vài tiếng, triệu hồi ra càng nhiều vong linh kỵ sĩ, dưới yểm hộ của vong linh kỵ sĩ chậm rãi tới gần đài triển lãm. Lần này Beryl cũng không đóng băng toàn bộ vong linh kỵ sĩ giống như lúc nãy, thứ nhất là hiện tại số lượng vong linh kỵ sĩ tương đối nhiều; hai là chiêu thức như vừa nãy rất rung động, nhưng rất tiêu hao ma lực.
Lúc này khách nhân trong phòng đấu giá đã bị nhóm hộ vệ sơ tán hơn phân nửa, bọn họ cũng không dám lưu lại xem náo nhiệt giống như vừa rồi. Nếu không cẩn thận sẽ biến thành vong linh, cái này càng làm cho người ta sợ hãi hơn so với tử vong. Đại trưởng lão, nhị trưởng lão thấy hai người Beryl cùng Clover chống đỡ ở phía trước, chậm rãi thối lui đến trước đài triển lãm hai món thánh khí. Vừa rồi bọn họ muốn đem đài triển lãm đánh xuống, lại phát hiện không có động tĩnh.
Còn ghế khách quý thì vẫn như cũ không có phản ứng, người ở bên trong không rời đi, cũng không định hỗ trợ.
“Đó là Băng Sương cự long, nhưng sao lại kỳ quái như vậy? Hơn nữa ta ở Long đảo chưa từng gặp qua nàng.” Khi Beryl đi ra Cleo liền nhận ra thân phận của nàng.
“Ngươi xác định?” Làm long kỵ sĩ Carlota cũng có ít nhiều hiểu biết về Long tộc, bề ngoài kia căn bản không có đặc thù của Băng Sương cự long.
“Mười phần xác định, Long tộc vị thành niên trên đảo, tổng cộng không đến hai trăm người, ai nấy đều quen biết lẫn nhau.” Cleo bĩu môi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian/756733/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.