Lão nhân vừa nói xong, hư ảnh dần dần biến mất.
Trong lòng Cảnh Vân Chiêu đột nhiên xuất hiện một dự cảm xấu, vội vàng quỳ xuống nói: "Vãn bối nhất định sẽ nghe theo lời lão tổ tông dạy bảo, nếu vi phạm, sẽ chết không được tử tế!"
"Được rồi,lời nên nói lão phu đã nói, con tự giải quyết cho tốt, đúng rồi, thời gian trong không gian chậm hơn năm lần so với bên ngoài, con sau khi ra ngoài không cần hoảng sợ, phương pháp ra vào cũng đơn giản, chỉ cần tập trung tinh thần là được......"
Nói xong, hư ảnh hoàn toàn biến mất.
Cảnh Vân Chiêu đem tất cả lời nói đều ghi tạc trong lòng, hướng về phía hư ảnh đã biến mất khấu đầu vài cái.
Trời cao thương xót cô, làm cho cô một đời này có thể sống một cuộc sống khác.
Mím mím môi, Cảnh Vân Chiêu từ trên mặt đất đứng lên, dựa theo phương thức lão tổ tông đã nói làm một lần, quả nhiên, vừa mở mắt ra, liền trở về phòng mình.
Bất quá lúc này, bụng lại réo lên,cô tức khắc nhớ tới mình có uống chén cháo trước khi tiến vào không gian.
Trong bụng sông cuộn biển gầm, nếu cô nhớ không lầm, đêm nay phải chịu đựng cơn thống khổ khi bị tiêu chảy, hơn nữa sáng ngày mai sẽ bởi vì suốt đêm bụng làm ầm ĩ mà phát sốt, cả người bệnh nặng một hồi, hơn một tuần mới khỏi.
Hơn nữa cũng đúng trong tuần này, Diệp Cầm qua đời, cô đến sức để tham gia tang lễ cũng không có, bị nhà họ Kiều và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-trong-sinh-thinh-sung-than-y-thuong-nu/2430593/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.