Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lý Đại Bảo vẫn còn sợ hãi mẹ kế ác độc này nên cũng không buông lỏng cảnh giác bởi vì đã ăn đồ của mẹ kế: "Người nói đúng, vậy nghe theo người."
Lý Dung cõng muội muội, rảo nhanh bước chân đuổi theo Liễu Phán Nhi, trên mặt lộ ra vẻ căng thẳng, nhìn chằm chằm Liễu Phán Nhi hỏi: "Vì, vì sao người lại đối xử tốt với ta tốt như vậy? Trước kia người chán ghét chúng ta, cảm thấy chúng ta chướng mắt, không phải con ruột của người, chỉ hằng cầu mong có thể ném chúng ta đi."
Liễu Phán Nhi nghe thấy thế, có chút nín lặng không còn lời nào để nói với hành vi của nguyên thân.
Nguyên thân làm mẹ kế xấu xa quá mức luôn rồi, bốn đứa nhỏ này không phải do nàng ta sinh ra, là do chồng của nguyên thân mang về sau khi đánh giặc ở bên ngoài.
Nàng ta không đau lòng chút nào, sai bảo bọn trẻ làm việc.
Có thứ gì tốt thì lại tự mình ăn trước, cuối cùng còn sót cặn thừa thì mới đến phiên những người con riêng này.
Nam nhân không có ở nhà, lại tách ra ở riêng với cha mẹ chồng, không ai quản lý được nàng ta.
Liễu Phán Nhi cân nhắc kỹ càng, sau đó mới chậm rãi nói: "Vừa rồi lúc Vương Đại Trụ, Vương Nhị Trụ muốn cướp A Nam với Tiểu Bảo đi, con che chở cho hai đứa, ta đều nghe được cũng như thấy được, các ngươi đúng là những đứa bé ngoan trọng tình trọng nghĩa.
Trước kia là do ta không đúng, ta nhận lỗi với các con. Người một nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-ton-tram-ty-vat-tu-me-ke-dua-con-trai-chay-nan-khong-gian/3865751/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.