Mọi thứ đột nhiên trở nên thực xa xôi, không quan trọng gì, hắn cũng không biết làm người tốt ra sao? Hắn cho dù không kết cục tốt, cho dù thật sự không chết tử tế được thì thế nào? Lúc này đây, hắn cảm thấy kiên định lại ấm áp, hắn ôm người phụ nữ ngốc đang chờ đợi đáp án của hắn, hắn biết Nghê Xuân Yến vừa sợ vừa chờ mong kết quả ; hắn biết trong mắt cô hàm chứa tủi thân, tủi thân và chua xót đó nối liền trái tim hắn, hắn biết tất cả chân tướng, hắn biết cô hoảng sợ.”
Mục Dục Vũ mặt lạnh lùng không nói một tiếng, hắn lẳng lặng hít sâu, điều chỉnh cảm xúc bản thân.
Xe vững vàng lăn bánh, con phố cuối thu vắng tanh ,bầu trời giống như một khối thủy tinh màu xanh, cao xa mà trong suốt, cửa kính xe mở ra, gió đêm thổi vào, không khí lạnh lẽo tươi mát, hít thật sâu một hơi, phổi cũng trở nên sạch sẽ.
Tuy nhiên có một số thứ, làm thế nào cũng không sạch.
Tâm trí của hắn dừng ở một đoạn thời gian trước kia, lúc hắn mới từ nước Mĩ trở về gây dựng sự nghiệp, lần đầu tiên bị tổng tài Diệp thị mời tham gia yến hội bọn họ tổ chức, thời điểm đó, hắn lần đầu gặp Diệp Chỉ Lan.
Cô ta mang một cái váy dài thắt lưng hồng và tím, kiểu dáng có điểm giống nữ thần Athen, tóc uốn thả dài bồng bềnh, trên mặt trang điểm và tươi cười đều vừa phải, khoác tay anh cả từ trên cầu thang bước xuống liền trở thành tiêu điểm, lúc đó, Mục Dục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-song-song/756695/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.