“Hắn không rõ loại ý niệm này có xuất phát từ cảm xúc hay không, giống như có, lại giống như không có, hắn mơ hồ chuyển ý niệm trong đầu, một người đàn ông muốn chạm đến một người phụ nữ, không có ngọn lửa của dục vọng, chỉ là một ý nghĩ đơn thuần, nhưng hắn cũng biết, chuyện bình thường này mới thật sự là không bình thường, đưa tay ra, hắn muốn dừng lại, thật dài thật lâu” 
Mục Dục Vũ biết Nghê Xuân Yến cũng không hiểu rõ lắm cái gì gọi là CEO, trên thực tế đối với hắn theo như lời đề nghị kia cô không hiểu được bao nhiêu phần, nhưng nó không mấy quan trọng , điều  hắn cần phải làm là truyền lại một ý tưởng, hắn muốn tiến vào cuộc sống hai chị em Nghê Xuân Yến, hắn sẽ không để cho bọn họ chịu thiệt, như một sự trả ơn, thời gian Nghê Xuân Yến đã chăm sóc hắn , chỉ đơn giản như vậy. 
Chuyện đơn giản như vậy, đến Nghê Xuân Yến cũng không thể thực hiện được, cô lắc đầu, kiên quyết nói: “Chuyện, chuyện đó không được, nhà chúng ta tuy rằng nghèo, nhưng cũng thể da mặt dày đến mức nhận được như vậy.” 
Mục Dục Vũ quả thực không biết nên khóc hay cười , hắn cẩn thân nhìn khuôn mặt Nghê Xuân Yến dưới ngày thu , trời đương lúc ban trưa ánh nắng nhẹ nhàng,  dù  người phụ nữ này trên mặt không chút son phấn, nhưng thoạt nhìn vẫn trơn láng động lòng người. Mục Dục Vũ trong lòng rõ ràng, Nghê Xuân Yến có một vẻ đẹp đằm thắm nơi củi gạo dầu muối,  nó không phải vẻ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-song-song/756685/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.