33: đắt hay không đắt
Tô Ngữ lại một lần nữa bị đả kích, càng quyết tâm học hơn.
Để người thanh niên lấy bút, mực và giấy gói lại, sau khi đưa tiền xong, mấy người cùng nhau bước ra.
Tô Ngữ sờ vào chiếc ví của mình, thấy rõ ràng bị hẹp đi không ít, cảm thấy rất buồn.
Quả nhiên người của thời đại bây giờ muốn đến trường cũng không dễ, cung cấp cho người đọc sách lại càng khó hơn.
Sau khi mua 3 cuốn sách, cùng với giấy và bút, mực thông thường nhất, giá đã 6 lượng bạc, Tô Ngữ cảm thấy tim mình như đang bị rỉ máu.
Nhưng mà, bất kể nó đắt đến đâu, cũng sẽ không ngăn cản được cô muốn học, cô tuyệt đối không muốn làm người mù chữ.
Lục Du Kỳ đưa ba người Tô Ngữ đi dạo quanh thị trấn một lúc, mời ba người đi ăn trưa, sau đó ba người mới về nhà.
Trên đường trở về, Khương Kỳ nói với Tô Ngữ là anh biết Lục Du Kỳ như thế nào.
Hóa ra mấy năm trước, khi Khương Kỳ vào trong núi sâu, anh vô tình gặp Lục Du Kỳ đang cùng gia đình đi săn trên núi, không hiểu sao lại một mình lạc đường.
Khi Khương Kỳ gặp anh ta, trên người đã bị thương, hơn nữa vừa mệt vừa đói, lúc đó anh ta giống như đang hấp hối vậy.
Sau đó, Khương Kỳ cho anh ta thức ăn và nước uống, rồi đưa anh ta ra ngoài, vừa mới ra tới bên ngoài núi Vân Vụ, thì đụng phải người đang tìm kiếm Lục Du Kỳ, liền đem hắn giao cho người nhà.
Sau khi Lục Du Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-nong-nu-lam-ruong/1019210/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.