Tô Ngữ rất khỏe, bây giờ chỉ có một mình cô nên cô không hề lo lắng gì cả, trước khi trời tối, cỏ trong sân đã được cô dọn sạch sẽ, những hòn đá nhỏ được vất thành một con đường nhỏ trước cổng nhà.
Lối đi chỉ rộng 1 mét,Con đường nhỏ rộng tầm 1 mét, từ nhà chính ra sân, rồi đến cửa bếp.
Con đường như vậy hoàn toàn được xây bằng đá chồng đá lên nhau, xếp lại khá rời rạc nhưng nhìn lại cũng khá tốt.
Có điều những cái khác Tô Ngữ không biết làm, chỉ có thể chờ lúc xây dựng hàng rào xung quanh thì tiện đó nhờ họ cải tạo thêm một chút .
Đợi tới khi Tô Ngữ làm xong bữa tối thì trời cũng tối rồi, Khương Kỳ mới cầm theo nhiều con mồi đi vào trong sân
Tô Ngữ đi ra phía trước, lấy cho Khương Kỳ một chậu nước nhỏ, để cho anh ta rửa tay với mặt ,sau đó hai người cùng đi vào trong phòng.
Trong nhà rất tối ,hôm nay lại không có ánh trăng, cho nên khi nãy Tô Ngữ mới không nhìn thấy tình trạng trên người Khương Kỳ.
Tới khi vào trong phòng rồi , Tô Ngữ mới nhìn thấy quần áo của Khương Kỳ đều bị rách hết ,đây không phải là bị nhánh cây làm rách, mà là bị móng nhọn của động vật sắc bén cào rách, một vết dài hẹp trên người.
Tô Ngữ đứng lên quan tâm hỏi "Đây là bị làm sao vậy?".
Khương Kỳ khẽ nhất miệng, lộ ra một bộ dáng tươi cười " Không có việc gì chỉ là gặp con sói thôi".
"Sói?" Tô Ngữ kinh ngạc kêu lên.
Sói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-nong-nu-lam-ruong/1019200/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.