“Xin lỗi, thật ngại quá, chiều này tôi sẽ gọi lại cho các anh, khoảng chừng ba bốn giờ đi, các anh yên tâm, đảm bảo sẽ không làm chậm trễ thời gian tan tầm của mọi người.” Nghe điện thoại, Lâm Băng vẫn luôn cùng đối phương xác nhận thời gian, đối phương nghe được câu trả lời cụ thể lúc này hai bên mới chịu tắt điện thoại.
Lâm Băng đi tìm người môi giới bất động sản gần nhất, có tiền dễ làm việc, cô coi trọng ba cái kho hàng rất lớn, nói là kho hàng nhưng thật ra là một nhà xưởng tư nhân đã đóng cửa, chiếm diện tích rất lớn, chủ của nhà xưởng là người địa phương, xung quanh địa phương đó là một ngôi làng, chính phủ đang cho phá bỏ và di dời người dân đi nơi khác, bọn họ đều đã chuyển đi gần hết, nên có rất ít người qua lại, là một địa phương không tồi.
Chỗ này bởi vì ba tháng sau phải chuyển đi toàn bộ, nên người môi giới vốn không tính giới thiệu chỗ này cho cô, nhưng cuối cùng không chịu nổi Lâm Băng hỏi và đưa ra nhiều tiền nên mới nói. Thật ra chủ nhà xưởng này cho thuê một gian phòng ở, nhưng ở lúc hai người nói chuyện, chủ cho thuê nhà vô tình nói qua cái nhà xưởng này, cũng bị người môi giới như hắn để ý.
Lâm Băng đưa tiền thuê hai tháng, lại trả giá cao, làm cho hắn vốn không vui vẻ gì lập tức chạy đi làm thủ tục cho thuê, người môi giới cũng thật cao hứng, phí môi giới là một nửa tháng tiền thuê, nếu tiền thuê cao, bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-noi-tay/194645/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.