Nhưng ngay lúc này nàng chỉ muốn hắt thuốc lên mặt người này.
Tuy rằng nàng chưa đến mức thích Lương Đại Lang, nhưng ngoài mặt hắn vẫn là tướng công của nàng mà!
Ngoài mặt thì che chở cho nàng nhưng trong lòng thì lại cất giấu một cô nương mặt không biết tròn hay méo.
Người này cũng quá ghê tởm đi!
Phẫn nộ! Ủy khuất! Khó chịu!
Những cảm xúc nổi sóng khiến Bạch Lê Hoa cảm thấy không còn khống chế được mình nữa.
Nàng trầm mặt dằn mạnh chén thuốc xuống bàn.
Xoay người trở lại trước giường, ngồi vào mép giường, nhìn khuôn mặt tuấn tú của Lương Đại Lang rồi quăng một cái tát lên mặt hắn.
“Chát” một tiếng, Lương Đại Lang tỉnh lại, đáy mắt vẫn mơ màng, hắn nhìn nữ tử đang ngồi ở mép giường hao hao như bóng dáng người trong mộng.
Lương Đại Lang chớp mắt, liên tục nhắm mắt lại rồi mở mắt ra nhưng vẫn thấy nử tử ngồi ở mép giường.
Hắn mừng như điên, nhào qua ôm trọn người nàng.
Cái ôm thật chặt khiến Bạch Lê Hoa khó thở, hai cánh tay lại bị kẹp chặt, muốn tránh cũng không được.
Đột nhiên một cơn giận tràn ra.
Đồng thời, tiếng của Lương Đại Lang vang lên bên tai: “A Noãn, đừng sợ.”
Lời này nặng như búa tạ hung hang nện vào tim nàng.
Bạch Lê Hoa cơ hồ như dùng sức lực toàn thân để bình ổn cảm xúc của mình, nhưng vẫn không thể nhịn nổi nghiến rang nói: “Lương Đại Lang huynh đừng giả ngây giả dại với ta!”
Tiếng nữ tử truyền vào tai khiến Lương Đại Lang sửng sốt vội vã buông tay.
“Là Béo Nha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-lam-ruong-vo-nha-nong-than-y-xau-xi/757847/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.