Tối nay, Lương Đại Lang tâm phiền ý loạn nên vẫn không ngủ cùng Béo Nha.
Khi Bạch Lê Hoa tỉnh lại thì thấy không có ai bên cạnh, sờ khăn trải giường lạnh băng, niệm khẩu quyết biến vào không gian.
Trong không gian cũng không có gì đặc biệt, một dòng suối, một cái giếng và một mảnh ruộng. Gà con không còn ở trong lồng tre. Không biết chúng làm thế nào mà chọc thủng một lỗ trên lồng, toàn bộ gà chạy ra ruộng thảo dược bên cạnh mà mổ.
Những dược liệu đó đều là do nàng đem từ trên núi về, vốn cũng chỉ là cây non, nhưng lúc này do được nước của linh tuyền nuôi nên sinh trưởng rất tốt, gà con cũng biết là đồ tốt, bột ngô trộn rau xanh đặt trên mặt đất thì không ăn, chỉ mổ lá thảo dược, sau đó con nào cũng phấn khích.
Từng con vỗ cánh phành phạch, ngươi truy ta đuổi, làm cho lông gà bay tán loạn trên đất.
Nhu vầy thì sau khi trưởng thành chắc chắn là thứ đại bổ nha.
Bạch Lê Hoa nhìn một chút rồi lấy da hổ từ không gian ra đặt lên giường.
Rồi dọn sạch phân gà đặt vào trong thùng gỗ nhỏ, thoát khỏi không gian, rồi đi ra dòng suối nhỏ gần Lương gia.
Từ xa đã thấy Lương Đại Lang tự mình cầm lưới bắt cá bên suối.
Thấy nàng tới thì hắn cười hàm hậu, “ Sao nàng không ngủ thêm một chút?”
“Ngủ đủ rồi.” Bạch Lê Hoa nói rồi đưa thùng gỗ cho Lương Đại Lang, “Dùng cái này đi.”
“Đây là phân gà?”
“Ừm, bên trong phân nhiều dinh dưỡng, cá ăn sẽ tự nhiên chui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-lam-ruong-vo-nha-nong-than-y-xau-xi/757813/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.