Lương Đại Lang ngắt lời nàng, “Mấy năm nay bọn Nhị Lang cũng không dễ dàng, ta đi học viện tốn không ít bạc, theo ý ta thì để cho bọn họ chọn trước đi, còn lại chúng ta lấy cũng được.”
“Chàng hiểu lầm ý của ta rồi.” Bạch Lê Hoa biết Lương Đại Lang cảm thấy mấy năm nay rất có lỗi với Lương Nhị Lang, cho nên sợ nàng nói ra yêu cầu quá mức hà khắc, dù sao thì bạc cầm đồ để ở chỗ hắn, có nhiều hay ít hắn đều biết.
“Ý của ta là bây giờ Tiểu Ngọc mang thai, không thể tránh phải đi tìm đại phu lấy chút thuốc dưỡng thai, cũng chắc chắn không thể làm việc nặng, hơn nữa nếu bọn họ không muốn ở chung mà muốn phân ra thì khoản tiền này làm sao bây giờ? Dù sao cũng phải nghĩ cho kĩ đã.”
“Được rồi, nếu các con đều đồng ý phân gia, vấn đề chia đồ thì cùng nhau thương lượng đi.” Lương lão cha rồi đi ra cửa, “Vào đây đi.”
Tuy rằng những người trong phòng chưa nói lời nào, nhưng Lương Nhị Lang và Lý Tiểu Ngọc lại cảm thấy như đã qua một năm, lúc này mắt trông mong nhìn họ.
Ngoại trừ bọn họ, còn có một đống hàng xóm bát quái đang nóng lòng chờ.
Lúc này nhà ai cũng có việc, không muốn mất thời gian nên đã đi về làm chuyện của mình, còn ở lại đều là người có quan hệ tốt với Lương gia, hoặc là có quan hệ xấu, gấp gáp muốn biết kết quả.
Có người thấy ở trong phòng lâu như vậy không có động tĩnh, có chút nóng nảy, nhịn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-lam-ruong-vo-nha-nong-than-y-xau-xi/757792/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.