Tiết Thải làm mặt quỷ nói, “Ai bảo ngươi tự mình làm, lúc này tiêu chảy là đáng đời.” 
Lương Nhị Lang hung thần ác sát giơ nắm đấm, “Tên tiểu tể tử này, thiếu đòn phải không?” 
Vừa nói xong thì bụng lại nhộn nhạo, kẹp mông chạy vào nhà xí. 
“Các ngươi hay quên nhỉ?” Bạch Lê Hoa kéo Tiết Thải bảo vệ sau người, nói: “Tối hôm qua ta đã có hỏi các người muốn ta giúp hay không, chính các ngươi nói là không cần, đâu có liên quan đến ta?” 
Tiết Thải đắc ý núp ở phía sau làm mặt quỷ. 
“Dù sao cũng là ngươi xấu bụng .” Lý Tiểu Ngọc nhìn cửa nhà xí, nghe tiếng ào ào trong đó, gấp gáp nói: “Ngươi còn không mau đi tìm đại phu cho chúng ta!” 
Bạch Lê Hoa duỗi tay, “Lấy tiền ra đi rồi nói.” 
“Béo Nha.” Dù gì cũng là hàng xóm láng giềng, lúc này có người thấy tình trạng của Lương Nhị Lang, cũng sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, liền hảo tâm khuyên nhủ, “Mạng người quan trọng hơn, ngươi bỏ qua cơn tức này, cứu người đi rồi nói.” 
Mọi người vây quanh xem náo nhiệt, phe Trần quả phụ đều nói Lương lão nhị thật bất chính. 
Nhưng nói nhiều nhất, vẫn là Béo Nha. 
Lúc này đầu óc khỏe rồi, mạnh mẽ vùng lên, hoàn toàn không ở chung được, tuy không nói rõ nhưng bọn họ đều chờ để chế giễu. 
Lương lão cha không biết khi nào từ trong phòng đi ra, đen mặt phân phó: “Đại Lang, lấy bạc ra.” 
“Cha.” Lương Đại Lang không tán đồng, “Ta làm gì có bạc……” 
Lương lão cha kéo hắn ra một bên, “Ngươi nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-lam-ruong-vo-nha-nong-than-y-xau-xi/757777/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.