Tiết Thải cao hứng.
Mặt Lý Tiểu Ngọc ngay lập tức đen thui.
Lương Đại Lang gắp một đũa khoai tây sợi bỏ vào chén Tiết Thải, “đây không phải là đồ ăn sao, ở đâu mà chú ý nhiều như vậy.”
Bạch Lê Hoa cũng theo gắp một đũa vào trong chén Tiết Thải, “Đúng vậy, tiểu hài tử hay thích nháo, không cần nuông chiều.”
Vốn dĩ Lương đại nương chỉ là biến Tiết Thải thành tôn tử mà yêu thương, nhìn đến dáng vẻ trẻ con đáng thương cảm thấy đau lòng, lại thêm con dâu cả nấu ăn thật khéo, lúc này mới đề ra chủ ý.
Lời nói vừa ra khỏi miệng, liền hối hận mình đối xử không có chừng mực, nhưng hai vợ chồng đại phòng lại không để lời mình nói trong lòng, không khỏi tức nghẹn.
Chỉ nghe “Bang!” Một tiếng, Lương Đại Nương nặng nề dằn đũa trên bàn.
Lạnh lùng nói: “Bây giờ ta nói chuyện không ai nghe phải không!”
Mọi người cúi đầu xuống, Bạch Lê Hoa thuận theo mà đi lấy nồi, rửa sạch hai củ khoai tây, ra ổ gà chọn một cái trứng gà, lấy hai lạng bột mì, chuẩn bị làm bánh khoai tây cho nó.
Thấy chỉ có hai con gà rừng đẻ trứng, Lương đại nương liền giữ chúng lại, nhốt ở trong chuồng, cho ăn thật tốt, sáng sớm mỗi ngày đều có thể thấy hai cái trứng gà rừng.
Cũng coi như tiểu tử này có lộc ăn.
Trong lúc Bạch Lê Hoa vội vàng trong nhà bếp, Tiết Thải ở băng ghế ngồi đoan đoan chính chính, đem đồ ăn trong chén toàn bộ đưa sang chén Lương đại, “Không giận không giận, Thải nhi gắp đồ ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-lam-ruong-vo-nha-nong-than-y-xau-xi/757731/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.