(LTN) sợ hãi kêu lên.
Lý Tiểu Ngọc tức giận, “Đây là thứ gì chứ!”
Bạch Lê Hoa vừa đi qua liền thấy bột mì dính đất cát cùng với trứng thối xếp bừa bãi trong rổ, mà bởi vì đất cát nhiều, lại có vải vụn che dấu, cũng không ngửi được mùi hôi, hiện tại vừa mở ra, hiệu quả thị giác quả thực….
Một đống hổ lốn, thoạt nhìn giống như là một đống phân.
Lý Tiểu Ngọc trong nhà tuy nghèo, cũng là ăn bữa nay lo bữa mai, nhưng nào có như vậy.
Hiện tại trên rau dại mặt trên đều dính dính, không thể không rửa lại cho sạch.
Nước nấu ăn đều là Lương Nhị Lang sáng sớm đã ra ngoài gánh từng gánh trở về, nàng thầm mắng Bạch Lê Hoa hai câu, nhìn qua vòng trên tay lại nhịn xuống.
Đen mặt đi múc nước rửa rau.
Mà Bạch Lê Hoa tuy đã biết trước mẹ con Hà Tiểu Hổ mẫu tử tới không có gì tốt lành, lại không dự đoán được một chiêu này.
Trách không được lúc đông người thì ôm rổ xa xa đứng ở một bên, đám người đi rồi lại đem ra, trách không được diễn kịch không thành, nhi tử chạy cũng không ném rổ đi, nguyên lai là ở chờ chỗ này đây.
Chính là cho mọi người biết nàng và nhi tử tới cảm tạ có mang theo bột mì trứng gà.
Nhi tử không có gì, nhưng bột mì trứng gà này cũng coi là lễ nặng, người bình thường khi có nhà sinh hài tử mới đưa.
Người khác chắc chắn khen nàng hào phóng, nhưng mẹ con các nàng lại luyến tiếc đồ tốt, lại đem trứng thối đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-lam-ruong-vo-nha-nong-than-y-xau-xi/757703/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.