Tô Noãn, không đúng, hiện tại là Bạch Lê Hoa. Bạch Lê Hoa xuống giường, nhìn chung quanh nhà ở một chút, cũ thì cũ, hỏng thì hỏng, nhưng thật ra rất sạch sẽ ngăn nắp.
Nhà này, dơ nhất chỉ sợ cũng là nàng.
Nàng khi nào lôi thôi quá như vậy!
Căn cứ vào ký ức, cách nhà Lương Đại Lang không xa là dòng suối nhỏ, thân mình hiện tại là không thể tắm sạch, nhưng cũng phải thu thập tóc tai một chút mới được.
Mới vừa mở cửa, trước mặt vừa lúc đụng phải một người.
Bởi vì ngược sáng, không thế thấy rõ, chỉ cảm thấy người này thân hình cao lớn, thon dài, tỉ lệ cơ thể cực tốt, chẳng qua lại tự mang một cổ khí lạnh lùng.
Bạch Lê Hoa theo bản năng lui về phía sau một bước, ở trong lòng âm thầm phỏng đoán người này là ai.
Dựa theo ký ức nguyên chủ, Lương gia có hai con trai. Đại Lang là chồng của nàng, bọn họ mới vừa kết hôn hắn liền ra ngoài đọc sách, không có ấn tượng gì, Nhị Lang là em chồng của nàng, sinh ra có chút thô lỗ cường tráng, người trước mắt này rõ ràng không phải (em chồng).
Béo nha này cũng thật đáng thương, vào cửa nửa năm, tướng công là ai cũng không rõ ràng lắm, còn bị gièm pha như vậy.
Lương Đại Lang vào nhà, nhìn thấy Bạch Lê Hoa, nghiêng thân mình hỏi: “Nàng muốn đi ra ngoài?”
Bạch Lê Hoa lúc này mới thấy rõ ràng người trước mắt, mày kiếm đen đặc không lẫn lộn, đôi mắt sáng ngời có thần, mũi cao thẳng, tuy không nói diện mạo so Phan An,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-lam-ruong-vo-nha-nong-than-y-xau-xi/254739/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.