Thôn Đại Lưu không có nhà nào nuôi lợn, ai mà muốn ăn thịt lợn thì chỉ có thể tự mình chạy lên phố để mua, hoặc thỉnh thoảng sẽ hẹn trước với người mổ lợn để họ mổ xong thì trở một hoặc hai con tới thôn Đại Lưu, mọi người hùn tiền cùng nhau mua.
Bạch Dung nghĩ chuyện này còn phải tìm Trần Cao Sơn hoặc là Ngô Hữu Vi để tìm hiểu thêm, mấy ngày trước Trần Cao Sơn vừa giao một lứa gà con cùng với không ít ngô qua cho nhà cậu, Bạch Dung vừa thấy đã rất hài lòng, cảm thấy người này làm việc cũng đáng tin tưởng, vậy nên cậu gọi cuộc điện thoại cho anh ta hỏi xem có quen biết ai làm về mảng này hay không.
Đúng là Trần Cao Sơn không làm nghề buôn bán lợn giống, thế nhưng anh ta thực sự là người quen nhiều biết rộng như những gì Bạch Dung đã nghĩ, bất kể là gà, vịt, trâu, bò, dê, lợn hay ngựa gì cũng đều có mối quen biết nhất định, nghe xong yêu cầu của Bạch Dung liền cho cậu một số điện thoại, để Bạch Dung tự mình liên lạc với người ta.
Người buôn bán lợn giống vừa nhận được điện thoại của Bạch Dung liền hỏi ngay xem nhà cậu muốn mua bao nhiêu, anh ta nghe số lượng xong rồi nói tiếp.
Giá lợn con là khoảng hơn mười tệ nửa cân, Bạch Dung ngẫm nghĩ kỹ tình huống của nhà mình xong mới bảo anh ta giao tạm hai mươi con tới trước, ngoài ra cũng để anh ta chở một ít ngô qua cho cậu xem, nếu ngô nhà anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-duoc-thien-trong-trot-nuoi-con/3575553/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.