Hoa trên núi nhà Bạch Dung năm nay nở rộ rực rỡ vô cùng, từng chùm từng mảnh tỏa sáng như những đám mây.
Người thôn Đại Lưu đều nói, nhìn quang cảnh này liền có thể thấy được ngọn núi kia sẽ có triển vọng lớn trong tương lai. Tất nhiên cũng có người nhìn mà ganh ghét đố kị không thôi, mở mồm bóng gió nhóc Bạch Dung kia chiếm được món hời lớn, ngọn núi ấy được truyền lại qua nhiều đời, phong thủy cực tốt, trồng gì được nấy, năm đó bọn họ không nên cho cậu thuê với mức giá rẻ mạt như vậy.
Bạch Dung mới không thèm quan tâm người khác nói cái gì, lúc thuê lại ngọn núi này cậu đã lập một bản hợp đồng có đầy đủ tính pháp lý với trưởng thôn Lưu Tín Xương rồi, tiền thuê cũng được thanh toán dứt điểm trước mặt tất cả thôn dân, người khác dù có đố kỵ tới đỏ hồng hai mắt thì cũng chỉ chứng minh được rằng ngọn núi cậu thuê thực sự quá xuất sắc mà thôi.
Tuy nhiên, về phương diện đề phòng cho bản thân thì vẫn phải được lên kế hoạch tỉ mỉ, nhất là với đám dê và đàn gà mà nhà cậu đang nuôi kia, hiện giờ số lượng chăn nuôi càng ngày càng nhiều nên không thiết kế ra cái hệ thống cảnh báo là không được.
Bà cụ Lưu hỗ trợ việc nuôi gà tuổi tác đã cao, nhà bà cụ hiện giờ lại chỉ có một mình bà sinh sống, đứa con trai duy nhất của bà cụ đã rời nhà đi làm công ở bên ngoài, chỉ có năm hết tết đến mới về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-duoc-thien-trong-trot-nuoi-con/3575543/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.