“Tại sao?”
“Vì em thích.”
“Đây là đâu?”
Đây là thế giới của em, nói dễ hiểu hơn là không gian tùy thân vẫn thường nhắc đến trong tiểu thuyết.” Nhan Nham vươn tay chạm lên má Tưởng Thất Nguyên, cảm nhận thân nhiệt của anh, cười nói: “Mình thấy em yêu mình nhiều đến mức nào chưa? Nơi này tràn ngập linh khí, cường thân kiện thể, kéo dài tuổi thọ.”
Tưởng Thất Nguyên cười, con ngươi đen không thấy nổi tia âm trầm: “Anh hiểu nơi nào rất tốt, đất đai màu mỡ phì nhiêu….nếu muốn thì trồng cây gây rừng cũng tốt. Nhưng mà anh cũng đâu phải loại quá quắt gì. Mình mang đến cho anh một dàn máy tính đi, bên trong chỉ có mỗi game offline cũng được.”
Nhan Nham nhíu mày, lạnh lùng nói: “Mình nghĩ mình được phép ra điều kiện với em?”
“Vì sao không thể? Tưởng Thất Nguyên nhún vai, không hề lường trước nguy hiểm “Anh có gây lỗi lầm gì với mình đâu. Ngược lại, mình vô duyên vô cớ nhốt anh ở đây, rõ là cố tình gây sự.”
“Cố tình gây sự?!” Nhan Nham cười nhạo một tiếng “Là tại mình bỏ em. Em sớm biết là mình chưa bao giờ yêu em, sở dĩ hai năm trước làm nhiều vậy là vì nhất thời hứng thú. Nếu như có con mồi mới mẻ xuất hiện, mình chắc chắn sẽ bỏ đi.”
Tưởng Thất Nguyên 囧 –orz tự hỏi Nhan Nham có hay không bị ảo tưởng bản thân là nạn nhân hay là mắc bệnh tâm thần? Rõ ràng thời gian anh qua lại với Nhan Nham chưa từng để ý đến ai khác, cậu thế nào lại tưởng tượng anh muốn ngoại tình….Mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-chi-tu-ai/1214711/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.