Bọn họ không dụ dỗ được Tiêu Linh Vũ, ngược lại còn bị cô chơi lại, nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu bản thân nhà họ Chu không có vấn đề thì Tiêu Linh Vũ cũng chẳng thể làm gì được họ.
Tuy nhiên, trung tâm của mâu thuẫn lại chính là Chu Hoa Doanh. Khi nghe những lời đồn, ông ta tin chắc rằng đúng là anh cả Chu Hoa Minh đã giở trò, hại cháu trai mình phải vào tù.
Dù Chu Hoa Minh có giải thích thế nào, Chu Hoa Doanh cũng không chịu nghe, ngay cả sau khi Chu Quốc Kiện lên tiếng, Chu Hoa Doanh chỉ đáp lại:
“Nếu anh cả thật sự thương Tiểu Vĩ, vậy thì hãy chuyển khách sạn sang tên nó ngay bây giờ đi. Dù sao thì khách sạn sớm muộn gì cũng là của nó. Sau này Tiểu Vĩ tiếp quản, anh cả sẽ đỡ cực hơn. Ba, ba nói có đúng không?”
Chu Hoa Doanh đang cố dùng miệng lưỡi ép Chu Hoa Minh phải làm theo ý Chu Hồng Vĩ. Trước mặt anh em thì Chu Hoa Doanh tỏ ra hống hách, nhưng đối với con trai mình thì lại nhút nhát, sợ hãi. Ông ta nghe lời Chu Hồng Vĩ một cách răm rắp, bởi ông ta hiểu rõ cuộc sống an nhàn của mình là do con trai ban tặng.
Chu Hồng Vĩ lại thừa hưởng toàn bộ tính cách của nhà họ Chu: hiểm độc, xảo quyệt, ích kỷ và tham lam. Hắn biết rồi sẽ đến ngày hắn thừa kế cả gia sản, nhưng điều khiến hắn giận dữ chính là việc chú và bác không chịu giao quyền ngay bây giờ. Hắn đã 27 tuổi, bằng tuổi hắn, Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/5061758/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.