Khi Tiêu Linh Vũ nói rằng cô muốn ở nhà làm nông, mẹ Tiêu ngạc nhiên sững sờ.
Bà hỏi đầy bất ngờ:
“Con muốn làm ruộng sao?”
Tửu Lâu Của Dạ
Ngay sau đó bà lập tức phản đối:
“Không được! Con là sinh viên đại học danh tiếng, sao lại ở nhà làm nông? Con có biết làm ruộng vất vả đến mức nào không? Cả nhà đã dồn bao nhiêu công sức cho con đi học đại học, vậy mà giờ con lại muốn quay về làm ruộng sao?” Mẹ Tiêu phủ nhận thẳng thừng ý nghĩ vô lý ấy.
Tiêu Linh Vũ là cử nhân tốt nghiệp từ một trường đại học có tiếng, cô hoàn toàn có thể dễ dàng tìm được việc ở thành phố lớn. Dù lương không cao, nhưng so với việc ngày ngày vùi mình ngoài đồng ruộng thì vẫn tốt hơn nhiều.
Ba Tiêu nhìn hai mẹ con giằng co, thở dài:
“Bà nó, đừng vội kết luận, để con bé nói hết đã.”
Em trai Tiêu Linh Vũ cũng gật đầu lia lịa:
“Đúng đó mẹ, để chị nói hết đã!”
Mẹ Tiêu cau mày:
“Dù thế nào mẹ cũng không đồng ý để chị con bỏ việc ở thành phố về làm ruộng đâu!”
Ba Tiêu dịu giọng khuyên:
“Bà nó à…”
Mẹ Tiêu liếc chồng một cái, rồi thở dài:
“Được rồi, Tiểu Vũ, con nói thử xem con định thế nào.”
Tiêu Linh Vũ hít sâu một hơi, chậm rãi nói:
“Mẹ, có thể mẹ chưa biết… nhưng con thực sự không hề vui vẻ gì khi sống ở thành phố lớn.”
Mẹ Tiêu ngạc nhiên:
“Tại sao lại thế?”
Tiêu Linh Vũ thẳng thắn:
“Trong mắt bà con ở quê, làm việc ở thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/4878298/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.