“Tiểu Minh, cậu nói gì? Trần Nhiên của tôi thật sự bị đ.â.m sao?” Lan Ngạc Anh loạng choạng chạy tới trước mặt Tiểu Minh, run rẩy chất vấn. “Sao có thể như vậy chứ?”
Lúc này Mẹ Tiêu mới hiểu ra vì sao vừa rồi nhà họ Trần lại phản ứng như thế. Hóa ra Trần Đại Hoa và Lan Ngạc Anh vẫn cho rằng Tiểu Vũ nhà bà chỉ bịa chuyện để lừa họ.
Mẹ Tiêu lạnh lùng nói:
“Lan Ngạc Anh, thì ra bà cho rằng Tiểu Vũ nhà tôi chỉ nói đùa? Vậy mà bà còn định gọi công an bắt nó, bà nghĩ như thế là trò đùa sao?”
Trần Tiểu Minh, một thanh niên ngoài hai mươi, lên tiếng:
Tửu Lâu Của Dạ
“Cô Trần, chuyện này là trưởng thôn bảo con truyền đạt lại. Ông ấy nói vết thương của anh Trần Nhiên khá nghiêm trọng, muốn hai bác lập tức lên thành phố Z. Bệnh viện cũng nhắn rằng anh Trần chưa thanh toán viện phí và chi phí phẫu thuật, nên họ yêu cầu gia đình nhanh chóng nộp tiền, nếu không… bệnh viện sẽ buộc phải ngừng thuốc của anh ấy.”
Lúc trưởng thôn nhận cuộc gọi, ban đầu còn tưởng là bọn lừa đảo, ông ấy phải xác nhận nhiều lần mới chắc chắn đó đúng là điện thoại từ bệnh viện. Khi biết vợ chồng Trần Đại Hoa đang dẫn cả nhà về thôn Đào Nguyên, ông lập tức sai người đi gọi, và người đó chính là Trần Tiểu Minh.
Lan Ngạc Anh lảo đảo, đưa tay ôm trán, sắc mặt trắng bệch. Bà ta hoảng sợ, bất an, đó mới là phản ứng thật sự của một người mẹ khi nghe tin con trai bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/4878286/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.