Ánh mắt nhà họ Trần sáng rực vui mừng khi thấy Tiêu Linh Vũ có mặt ở nhà.
Có Linh Vũ ở đây, chắc chắn nhà họ Tiêu sẽ phải cho vay tiền, nếu con bé còn muốn cưới Trần Nhiên thì nhất định sẽ đứng ra năn nỉ giúp họ.
Thế nhưng, lời mà Linh Vũ vừa nói ra khiến cả đám sững sờ.
Cái gì cơ? Tiêu Linh Vũ đã chia tay với Trần Nhiên rồi á? Chuyện đó sao có thể? Rõ ràng bao năm nay, ánh mắt con bé chỉ hướng về Trần Nhiên. Nếu không, sao từ năm mười lăm tuổi đã chủ động quyến rũ con trai họ? Hai người qua lại đã hơn mười năm, tình cảm sâu đậm như thế, sao lại nói buông là buông?
Lan Ngạc Anh trừng mắt, gằn giọng:
“Tiêu Linh Vũ, ý cô là gì hả? Chẳng lẽ cô không còn muốn gả vào nhà tôi nữa sao?”
Khuôn mặt bà ta lập tức hiện lên dáng vẻ của một bà mẹ chồng độc ác điển hình.
“Nói cho cô biết, nếu còn muốn làm dâu nhà họ Trần thì mau khuyên mẹ cô cho nhà tôi vay năm chục ngàn…”
Đang nói, Lan Ngạc Anh bỗng hít mạnh một hơi, rồi thốt lên:
“Khoan đã… Tiêu Linh Vũ, cô có mặt ở đây, vậy con trai tôi đâu? Trần Nhiên đâu?”
Bà ta đảo mắt nhìn quanh rồi hét lớn:
“Trần Nhiên, mau ra đây! Đồ vô tâm, mày về mà cũng không nói với ba mẹ một tiếng, đã vậy còn bảo bọn tao đi thành phố Z tìm mày là sao?”
Nhưng trong nhà hoàn toàn im lặng.
Không cam lòng, Lan Ngạc Anh còn định xông thẳng vào trong tìm con trai.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/4878284/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.